Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 906: Chiếc Bánh Thơm (1)

Dù Thận Thiên Hoa rất muốn gọi Giang Bắc Nhiên lại hỏi thời gian chính xác ra sao. Hiện tại hắn muốn thừa dịp ít người đi tới khu mộ kia tìm kiếm, cứ mãi ở đây thì lãng phí thời gian quá.
Nhưng bây giờ là hắn đang cầu người, muốn mở miệng hỏi rất khó.
"Hai ngày nay các ngươi đi đâu?"
Thận Thiên Hoa nhìn Lục Dương Vũ.
"Không nói cho với ngươi."
"Này, từ lúc nào ngươi lại có bí mật với ta chứ?"
"Phi!"
Lục Dương Vũ gắt một cái:
"Làm như ngươi có ít bí mật lắm đó?"
Nói xong thì đi vào bên trong Thái Ất quán.
"Ai nha! Ta cũng chỉ bất đắc dĩ thôi! Lão Lục, lão Lục!"
Giang Bắc Nhiên đi tới huyền phường, tiếp tục kệ hoạch thu nhận tiểu đệ vốn đã chậm trễ vài hôm.
Đến đêm, Giang Bắc Nhiên nhìn vô số mấy cái tên bị xóa đi thì thở dài.
Trong số đó có mấy người có tiềm lực được hắn coi trọng, không ngờ lại không qua được ‘vòng phỏng vấn’ của hệ thống.
'Lòng người khó đoán, lòng người khó đoán a... Thu có vài cái tiểu đệ sao mà khó vậy.’.
Bên trong phủ Thánh Hiền, Giang Bắc Nhiên gõ cửa phòng Thi Nguy Dịch, chắp tay nói:
"Bái kiến Thánh Hiền."
"Đúng là khách quý ít gặp, Bắc Nhiên có chuyện gì quan trọng tìm ta a?"
Thi Nguy Dịch mỉm cười hỏi.
Giang Bắc Nhiên lấy một quyển sách ra, đưa cho Thi Nguy Dịch rồi mở miệng nói:
"Vài ngày trước ta từng đồng ý sẽ chọn một nhóm nhân tài huyền nghệ cho tộc thánh. Bây giờ đã có nhân tuyển, cho nên muốn tới xin Thánh hiền hỗ trợ quyết định.”
"Ồ?"
Thi Nguy Dịch nhận lấy danh sách, lật hai trang rồi nói:
“Đây không phải là những người ngươi từng chọn vào tiểu đội lên Kim Đỉnh đảo à?”
"Đúng vậy, vãn bối vốn cảm thấy họ đều là nhân tài có thể đào tạo. Sau khi lên Kim Đỉnh đảo, ta càng thêm xác định điểm này, trong lĩnh vực họ am hiểu, họ có thiên phú cực tốt. ".
Thi Nguy Dịch khép danh sách lại rồi nhìn về phía Giang Bắc Nhiên:
“Đã là chuyện của huyền phường, ngươi nên tìm Hoằng Phương chứ không phải ta."
"Ta đã tìm Thi phường chủ, lần này tới tìm Thánh Hiền là để dẫn họ đi các nơi lịch luyện."
"Ý gì?"
Thi Nguy Dịch hỏi.
"Là để họ gia nhập Công Hội Huyền Nghệ, đi lên từ tầng chót, như thế sẽ giúp họ học hỏi được nhiều hơn.”
Thi Nguy Dịch nghe xong, lần nữa lật danh sách ra xem, quét qua một vòng danh tự bèn hỏi:
"Nói một chút về mục đích của chuyện này đi."
"Không dối gạt Thánh Hiền nói, trong khoảng thời gian ở Thi phủ, ta phát hiện các vị đại sư bên trong Linh Lung phường đều được Thi phủ bỏ ra nhiều tiền thuê từ các hội huyền nghệ hoặc các nơi khác tới. Đùa tiên là chi phí hơn, thứ hai là đây là người cũng người khác, khó mà để đối phương hết lòng vì Thi gia, không biết Thánh Hiền có thấy vậy không?”
"Xác thực."
Thi Nguy Dịch gật gật đầu.
"Cho nên vãn bối cho rằng, Thi phủ tự đào tạo người cho mình mới là con đường phát triển tốt nhất, càng khiến Linh Lung phường lớn mạnh hơn."
Ở Linh Lung phường lâu như vậy, lại chung đụng với Thi Hoằng Phương một thời gian, Giang Bắc Nhiên đã nhận ra một điều.
Dù nhìn từ ngoài vào Thi gia rất coi trọng Linh Lung phường, cũng biết được tầm quan trọng của nơi này. Nhưng đây vẫn chưa phải Linh Lung phường mà Thi gia mong muốn.
Nguyên nhân có hai điểm.
Một là dù sao Thi gia cũng là gia tộc cổ xưa chuyên tu luyện, tuy biết tầm quan trọng của nhưng kỳ thật trong đáy lòng vẫn tin vào đạo lý nắm đấm ai lớn thì lời người đó nói mới có đạo lý.
Loại tâm lý này khiến họ đầu tư không ít cho Linh Lung phường nhưng thực tế vẫn không đủ.
Thứ hai là dù họ có làm cách nào cũng không ổn, hội huyền nghệ là dốc hết sức bồi dưỡng nhân tài ở phương diện này nên mới tạo ra sự lớn mạnh họ cần.
Mà Thi gia thì sao?
Chỉ mua, bỏ tiền mua thiên tài, bỏ tiền mua đại sư.
Nhưng những người này trừ việc làm quán chủ cho Linh Lung phường ra thì vốn dĩ chẳng hết lòng với Thi gia.
Huyền nghệ sư thất phẩm sao mà không hiểu sự đời được, họ làm đủ việc thì thôi, sẽ không để tâm đầu tư cho Linh Lung phường, khiến người dưới cản bản không được đào tạo đàng hoàng, có thể nói là nát tới rối tinh rối mù.
Cho nên, sau khi Giang Bắc Nhiên xác định được người được chọn, đầu tiên đã vẽ bánh nướng, à không, vẽ bản đồ phương hướng phát triển ra cho Thi Hoằng Phương xem.
Nếu Linh Lung phường thật sự muốn phát triển, nhất định phải nghĩ thoáng hơn, tạo ra một lần cách tân lớn.
Mà hắn, cùng lắm chỉ có thể giúp đỡ được như vậy thôi.
Nhìn kế hoạch Giang Bắc Nhiên đề ra, Thi Hoằng Phương vô cùng mừng rỡ, biểu thị sẽ dốc toàn lực hỗ trợ.
Sau đó vấn đề này được đưa tới chỗ Thi Nguy Dịch.
Vì bước đầu tiên trong kế hoạch của Giang Bắc Nhiên là đưa các tiểu đệ hắn lựa chọn tới các hội huyền nghệ, mà những hội huyền nghệ nổi danh thì chẳng dễ vào, vì vậy cần tới mối quan hệ ngoại giao của Thi Nguy Dịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận