Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 138: Hợp Tác Sâu Sắc

"Hôm nay cũng như mọi ngày ! đến chơi cùng sư huynh ! đình nghỉ mát đầy tương tư ! vui vẻ tựa vào vai người ! ".
Trời vừa tờ mờ sáng, Lâm Du Nhạn đang lau bàn đá trong lương đình khẽ hát, trên mặt tràn đầy tươi cười.
Hai tháng này là thời gian vui vẻ nhất từ khi nàng gia nhập Quy Tâm tông, vì cứ cách mỗi sáu mươi canh giờ, nàng có thể gặp sư huynh một lần.
Dù là vợ chồng mới cưới cũng chỉ ngọt ngào được đến thế này là cùng ! hì hì.
Lâm Du Nhạn lau xong mát cây cột trong đình nghỉ rồi bày đồ ăn mình chuẩn bị lên bàn, sắc hương vị đều có đủ.
"Ta chỉ tới dạy ngươi thư pháp thôi, ngươi không cần tới sớm chuẩn bị như vậy đâu.” Lâm Du Nhạn vừa chuẩn bị đồ ăn xong nghe tiếng Giang Bắc Nhiên thì vội vàng xoay người hành lễ:
"Chào sư huynh."
Nàng tiếp tục mở miệng giải thích:
"Vì ngày mai phải xuất phát tới Yểm Nguyệt tông nên ta muốn tự mình làm một bữa ăn, xem như cám ơn sư huynh dạy bảo ta một tháng này."
"Cũng được, khó có được phần tâm ý như ngươi."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, hắn ngồi lên ghế đá cầm chén hớp một hớp cháo.
Giang Bắc Nhiên buông bát xuống, Lâm Du Nhạn với ánh mắt chờ mong không gì sánh được mở miệng nói:
"Cháo hơi nhiều, đậu đỏ, long nhãn cùng đậu phộng đều không dậy mùi. Lần sau ngươi có thể thử bỏ thêm một chút đường đỏ đi."
Lời bình luận của sư huynh khiến Lâm Du Nhạn như bị sét đánh, không khỏi thầm tự trách.
Ta thật sự không phải thê tử hợp cách.
Lâm Du Nhạn rút kinh nghiệm xương máu, vừa lắng sư huynh nói lời vừa buông bút trong tay xuống.
Tiếp đó Giang Bắc Nhiên lại nếm thử món bánh hấp cùng mấy loại đồ nhắm khác, mỗi lần đều đánh giá.
"Thật xin lỗi sư huynh, lần sau ta sẽ cải tiến!"
Lâm Du Nhạn vừa nói vừa bỏ đồ ăn thừa vào hộp.
Thấy mặt bàn đã được thu thập sạch sẽ, Giang Bắc Nhiên gật đầu nói:
"Được rồi, lấy chữ viết lần trước ta kêu ngươi về luyện ra đây đi.” "Vâng."
Sửa xong phần “bài tập” cuối cùng của Lâm Du Nhạn, Giang Bắc Nhiên lấy một đôi binh khí nhỏ từ trong Càn Khôn giới ra, đưa cho Lâm Du Nhạn:
"Hóa Huyết Ấn lần trước ngươi cho ta rất hữu dụng, chỉ dạy ngươi thư pháp thì xem như ta chiếm tiện nghi của ngươi rồi, ngươi giữ đôi dao găm Nga Mi này đi."
"Dao găm... Nga Mi?"
Lâm Du Nhạn nhìn đôi binh khí dài chừng hai thước mà Giang Bắc Nhiên đưa tới, vẻ mặt hiếu kỳ.
"Ta thấy ngươi thích dùng binh khí ngắn, đôi Nga Mi này có thể giấu trong tay, tấn công lúc địch không sẵn sàng."
"Là sư huynh đặc biệt chế tạo cho ta sao! ?"
Lâm Du Nhạn kinh hỉ.
"Ừm."
Giang Bắc Nhiên gật đầu:
"Hôm nay đến đây thôi, trở về nhớ kỹ luyện tập nhiều hơn."
Giang Bắc Nhiên nói xong liền quay người rời đi đình nghỉ mát.
lật tới lật lui Nga Mi Thứ trong tay nhìn nhiều lần, Lâm Du Nhạn ôm chúng vào ngực.
Đây chính là trao đổi tín vật đính ước sao? Xem ra phải nhanh báo cho cha chuẩn bị đồ cưới rồi!
Sau khi về Lam Tâm đường sắp xếp lại nơi ở và chuẩn bị thêm đồ, Giang Bắc Nhiên ngồi trong Tử Trúc uyển cẩn thận từng li từng tí bắt đầu nghiên cứu Hồn Anh Quả.
Hồn Anh Quả to đại khái chừng nắm tay của người trưởng thành, vỏ ngoài màu hồng phấn, bên trong có hơi vàng.
Sở dĩ Hồn Anh Quả có thể khiến người ta sinh, cũng có thể khiến người ta chết đều vì các cách luyện chế khác nhau của nó, từ đó đưa tới đan dược có hiệu quả hoàn toàn bất đồng.
Nếu chế thành đan dược chữa thương, ăn vào xong tay chân có thể mọc ra lại. Nếu chế thành độc dược, ăn xong khí quan toàn thân sẽ nhanh chóng suy kiệt, dù là cường giả cấp bậc Huyền Vương cũng khó lòng bức độc tố ra ngoài.
Nhưng vô luận chữa thương hay chế độc, điều kiện muốn luyện chế Hồn Anh Quả thành đan dược cực kỳ hà khắc. Đối với lô đỉnh, lửa than, nguyên liệu, kỹ nghệ đều có yêu cầu rất cao.
Mà hiện tại Giang Bắc Nhiên trừ kỹ nghệ luyện đan ra thì ba cái còn lại hắn đều không đạt tiêu chuẩn.
"Xem như sắp tới có mục tiêu phấn đấu rồi.” Giang Bắc Nhiên nói xong thì nhét Hồn Anh Quả vào lại trong hộp gấm.
Sáng sớm hôm sau , nương theo tiếng chuông du dương hùng hậu, Giang Bắc Nhiên tản bộ đi tới chủ phong của Quy Tâm tông, Tề Vân phong.
Bốn phía Tề Vân phong được bao phủ bởi nước, cô phong sừng sững, trên núi cây cối um tùm, Thúy Trúc bao phủ. Bất quá khác với sự thanh tịnh ngày xưa. Hôm nay là ngày đệ tử được tuyển chọn của hai mươi tư đường tề tụ chân núi, trùng trùng điệp điệp hơn trăm người, mỗi người đều tinh thần tỏa sáng.
Dựa theo cờ xí, Giang Bắc Nhiên rất nhanh đã tìm được điểm tập hợp của Lam Tâm đường, nhưng khi hắn muốn chạy tới thì bỗng trong lòng có cảm giác kháng cự to lớn.
Có cần hợp tác “sâu sắc” vậy không...
Chỉ thấy bên cạnh Lam Tâm đường chính là đội ngũ của Thủy Kính đường, đệ tử hai đường đứng rất gần. Dù chứ tới đó mà Giang Bắc Nhiên đã cảm nhận được ánh mắt chứa đựng ước mơ và ghen tị thỉnh thoảng bắn về phía mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận