Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 298: Một Chữ Mời

"Nếu Ngô huynh và Diệp huynh đã không mâu thuẫn, vậy chắc chuyện từ hôn được lưu truyền khắp nơi không phải Quy Tâm tông làm đâu nhỉ?"
"Tất nhiên không phải."
Ngô Thanh Sách lập tức lắc đầu:
"Lần này tại hạ tới Lan Châu là vì hóa giải hiểu lầm hai nhà chúng ta."
"Nếu như thế... Diệp gia khẳng định cũng không nói chuyện này ra, vì sao trong thời gian ngắn lại lan truyền ra toàn bộ Tập Nguyên trấn chứ?"
Diệp Sóc nghe xong thì trừng mắt:
"Đúng a!"
Trước đó họ cho rằng là Quy Tâm tông làm, nhưng bây giờ xem ra tựa hồ không phải.
"Khẳng định là có người cố ý muốn hại Diệp gia chúng ta! Thật ti tiện!"
Diệp Sóc vỗ bàn hô.
Thấy Diệp Sóc mặt mũi tràn đầy tức giận, Cố Thanh Hoan chắp tay nói:
"Nếu Diệp thiếu không chê, chi bằng để đến thay ngài điều tra chuyện này?"
"Tống lão bản nguyện ý giúp ta?"
Diệp Sóc hơi kinh ngạc nhìn Cố Thanh Hoan một chút.
"Có thể có cơ hội được Diệp đại thiếu nhờ vả, Tống mỗ cầu còn không được, tự nhiên nguyện ý xuất lực hỗ trợ."
"Được!"
Diệp Sóc nói xong bỗng vỗ vai Cố Thanh Hoan một cái:
"Vậy quyết định như thế, nếu Tống lão bản có thể tra ra được đến tột cùng là người phương nào muốn hãm hại Diệp gia ta, Diệp Sóc nhất định dùng hậu lễ tương báo!"
Nghe được mọi chuyện đã định, Cố Thanh Hoan mở miệng nói:
"Tốt, vậy tại hạ chắc chắn sẽ dốc hết toàn lực điều tra. Đương nhiên, chuyện này vẫn cần Diệp huynh phối hợp nhiều."
"Quyết định thế đi!"
Diệp Sóc nói xong thì bưng chén rượu lên uống, đứng bật dậy nói:
"Hiện tại ta phải trở về bẩm báo với gia gia chuyện này! Xin cáo từ trước."
Nói xong liền hấp tấp rời khỏi bao sương, trước khi đi Ngô Thanh Sách đã âm thầm giơ ngón tay cái với Cố Thanh Hoan, sau đó mới nhanh chóng đi theo Diệp Sóc.
Dưới men say, Diệp Sóc hấp tấp chạy về nhà, tìm quản gia hỏi thăm rồi chạy tới thư phòng tìm Diệp Lăng Thiên.
Nghe Diệp Sóc báo cáo xong, Diệp Lăng Thiên gật đầu suy nghĩ rồi đáp:
"Nghe ngươi nói, dường như ngươi rất tôn sùng vị Tống lão bản kia a?"
Diệp Sóc lập tức chắp tay đáp:
"Tống Thành Ích có thể chiêu mộ được danh lưu tới khách sạn của mình trong khoảng thời gian ngắn chứng tỏ có chút bản sự, Hồng Thiên Thụy cũng phi thường khách khí với Tống lão bản kia. Tôn nhi nghe hai người họ trò chuyện, dường như Tống lão bản cũng đã thay Hồng Thiên Thụy giải quyết không ít chuyện phiền toái."
"Ồ?"
Diệp Lăng Thiên nhíu mày:
"Có liên quan tới người Hồng gia? Khó trách người trẻ tuổi kia có thể đứng vững ở đây trong thời gian ngắn, có chút ý tứ."
"Nếu gia gia có hứng thú với hắn, không bằng ngày mai tôn nhi mời hắn đến phủ nhé?"
"Không vội."
Diệp Lăng Thiên khoát tay:
"Trước nhìn xem hắn có thể tra được thứ gì không.” "Vâng, tôn nhi trước hết xin phép cáo lui."
Diệp Sóc chắp tay nói.
"Ừm, nghỉ ngơi đi."
Chờ Diệp Sóc rời đi xong, Diệp Lăng Thiên ngồi trên ghế suy tư một lúc, sau đó mới cho thủ vệ kêu quản gia tới.
"Lão gia, ngài tìm ta?"
Quản gia đi vào cửa hỏi.
"Nghe nói gần đây trên trấn có một Đào Cư khách sạn mới mở?"
Quản gia nghe xong thì đầu tiên là sững sờ, tiếp đó lập tức hồi đáp:
"Trên trấn đúng là có một cái khách sạn như vậy, nhưng không phải mới mở. Lúc khách sạn đó vừa mở, chưởng quỹ có đến phát thiệp mời cho chúng ta."
Diệp Lăng Thiên hoàn toàn không có ấn tượng với chuyện này, vì loại thiệp mời này hắn nhận nhiều lắm, đại đa số đều không nhìn tới.
Không tiếp tục thảo luận vấn đề này, Diệp Lăng Thiên hỏi:
"Trên trấn hình như có không ít danh lưu tới khách sạn kia?"
"Hình như đúng là thế thật, trước đó một thời gian chưởng quỹ có trò chuyện với ta, nói việc buôn bán không thuận lợi lắm.” "Ừm..."
Diệp Lăng Thiên gật gật đầu nói:
"Tìm hai người thăm dò khách sạn kia một chút, cũng điều tra Tống lão bản kia.” "Đã biết thưa lão gia, lão nô đi làm ngay."
Quản gia nói xong xong liền rời khỏi thư phòng.
Đêm hôm sao, quản gia tìm lão gia bẩm báo:
"Lão gia, đã tra được."
"Nói."
Diệp Lăng Thiên nghe xong thì nói:
"Tống Thành Ích thật sự có chút bản sự, giúp không ít gia tộc giải quyết nhiều vấn đề và mâu thuẫn, có thể nói là tương đương có thủ đoạn, mà lợi hại nhất chính là... Nghe nói hắn là Luyện Đan sư tam phẩm."
"Luyện Đan sư Tam phẩm?"
Diệp Lăng Thiên nghe xong thì hai mắt sáng lên.
Ở Tập Nguyên trấn phồn hoa, Luyện Đan sư cũng là nghề nghiệp được người người phi thường sùng bái. Nhất là Luyện Đan sư tam phẩm, có thể chế ra linh dược mà Huyền Linh cần, cực kỳ được hoan nghênh.
"Được, ngươi gọi Sóc nhi tới đây."
"Vâng."
Quản gia chắp tay chạy ra ngoài cửa.
Rất nhanh, Diệp Sóc đã vào thư phòng.
"Sóc nhi a, ngày mai ngươi mời vị Tống lão bản kia tới phủ đi.” Nghe được chữ mời này, Diệp Sóc có hơi sửng sốt, hắn có thể nghe ra, gia gia khẳng định đã điều tra về Tống lão bản, hơn nữa còn điều tra được đối phương thật sự không đơn giản, bằng không chắc chắn sẽ không dùng chữ mời này.
"Vâng, tôn nhi sẽ làm ngay."
Diệp Sóc rời khỏi thư phòng, đi thẳng đến Đào Cư khách sạn, rất nhanh đã tìm được Cố Thanh Hoan.
"Tống lão bản, gia gia của ta mời ngươi ngày mai tới phủ ngồi một chút."
Nói xong lại quan sát tỉ mỉ Cố Thanh Hoan:
"Người có thể khiến gia gia ta nói ra chữ mời này không nhiều, Tống lão bản quả thật bản lĩnh đầy mình."
"Đều là mọi người cất nhắc thôi, vậy mời Diệp huynh trở về bẩm báo với Diệp lão gia một tiếng, ngày mai Tống mỗ nhất định đúng giờ đến nhà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận