Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 594: Quả Nhiên Có Bản Lĩnh

"Tiểu Thất, trước ta sẽ nói ngươi biết tiếp theo nên làm gì.” "Xin đại ca cứ việc phân phó!"
Tiểu Thất lập tức cúi đầu chắp tay nói.
"Ngươi đã là người Kỳ quốc, cũng biết người ngồi đối diện ngươi là ai.” Thấy Vương đại ca nói thế, Tiểu Thất lập tức đứng lên chắp tay hành lễ với Lâm Du Nhạn:
"Gặp qua tiểu thư Lâm gia."
"Không cần khách khí."
Lâm Du Nhạn mỉm cười gật đầu.
Để hai người chào hỏi xong, Giang Bắc Nhiên tiếp tục nói:
"Trước đó ta đã nói với ngươi, lần này ta tới Kỳ quốc là để tìm người, người mà ta muốn tìm là người của Lâm gia. Nếu ngươi có thể hỗ trợ, sau này chỗ tốt không thiếu ngươi.” Mặc dù Tiểu Thất không biết mình có thể giúp đại nhân vật làm gì nhưng nếu đại ca nhà mình đã cất nhắc hắn như vậy, đương nhiên hắn không thể nề hà, trực tiếp liền chắp tay:
"Tiểu đệ chắc chắn dốc hết toàn lực, hỗ trợ đại ca hoàn thành việc này."
"Ừm, bắt đầu từ ngày mai, ngươi hành động cùng Lâm tiểu thư."
Lâm Du Nhạn nghe xong thì sững sờ, lập tức nhìn Giang Bắc Nhiên:
"Sư huynh..."
"Nghe xong đã."
Không cho Lâm Du Nhạn cơ hội xen vào, Giang Bắc Nhiên trực tiếp nhìn nàng một cái rồi nói.
Thấy Lâm tiểu thư cúi đầu, Tiểu Thất không khỏi run lên. Nhớ tới cảm giác lần đầu hắn gặp vị tiểu thư này.
Giang Bắc Nhiên chỉ một điểm trên địa đồ rồi nói với Tiểu Thất:
"Người cần điều tra tên Lâm Thi Uẩn, đừng cho ai biết việc này, ta tin ngươi hiểu câu họa từ miệng mà ra.” "Đã rõ."
Tiểu Thất gật đầu, trong lòng cũng hiểu vì sao ban đầu Vương đại ca cho hắn ăn độc dược, nguyên lai đây là chuyện nghiêm trọng, không phải tín nhiệm người thật sự không giao cho.
May mà ta quả quyết!
Trong lúc Tiểu Thất tự khen mình cơ trí thì Giang Bắc Nhiên nhìn về phía Lâm Du Nhạn nói:
"Bây giờ ngươi có thể giới thiệu tường tận về cô cô ngươi một chút đi. Tỷ như tu vi của nàng cùng các loại đặc điểm khác.” Trước đó không có hỏi là vì Giang Bắc Nhiên biết, mình biết càng ít càng tốt. Nhất là những gì liên quan tới loại quái vật khổng lồ như Lâm gia. Trừ việc bói toán biết tin tức ra, hắn thật sự không muốn biết thêm gì khác.
Nhưng nếu bây giờ không thể dựa vào bói toán để tìm cô cô nàng, vậy chỉ có thể tìm đầu mối trước.
Lâm Du Nhạn hơi suy tư một phen rồi đáp:
"Cô cô ta có tu vi là Huyền Vương cảnh."
Nghe được hai chữ Huyền Vương, Giang Bắc Nhiên rõ ràng sững sờ, phải biết nàng ta là muội muội tộc trưởng đương nhiệm của Lâm gia, thế lực Lâm gia khiến các đại thế lực khác của Kỳ quốc phải kính sợ, chỉ sợ tu vi thấp nhất cũng là Huyền Tôn đỉnh phong.
Mà muội muội của đại nhân vật như vậy... chỉ là cái Huyền Vương?
Dường như nhận ra nghi hoặc của sư huynh, Lâm Du Nhạn giải thích:
"Cô cô ta ghét bỏ tu luyện vì cảm thấy nó quá mức buồn tẻ, cho nên dù cha ta đốc thú cỡ nào nàng cũng không chịu luyện. Mỗi lần gia gia răn dạy nàng, nàng đều bảo dù sao đại ca đã lợi hại như vậy, nàng đi theo ăn bám là được, trên Kỳ quốc làm gì còn ai dám động đến Lâm gia chúng ta?"
Thấy sư huynh gật đầu, Lâm Du Nhạn nói tiếp:
"So với tu luyện khô khan, cô cô ta thích du ngoạn khắp nơi hơn, thám hiểm nhiều cảnh đẹp."
“Trước khi mất tích nàng có nói muốn đi đâu không?” Lâm Du Nhạn nghe xong thì suy tư nửa ngày, cuối cùng vẫn lắc đầu nói:
"Hình như không có."
"Nhớ kỹ vào, bất kỳ manh mối gì cũng không được bỏ qua.” "Nhớ kỹ... Hình như..."
Lâm Du Nhạn nhắm mắt lẩm bẩm suy nghĩ, sau đó rất nhanh đã mở mắt nói ra.
"A! Ta nhớ ra rồi, cô cô từng hỏi qua ta có muốn tới Hoàng Bình quận mua bột chì! Rất có thể nàng đã tới đó!"
Thật Con mẹ nó lớn a...
Giang Bắc Nhiên nhìn Hoàng Bình quận trên địa đồ Kỳ quốc, đánh giá độ lớn nhỏ của nơi này một chút. Có thể nói bằng ba quận lớn ở Thịnh quốc cộng lại, lớn tới không hợp thói thường, muốn tìm người ở đây có thể nói là mò kim đáy biển.
Vào lúc Giang Bắc Nhiên đang suy nghĩ, Tiểu Thất ở bên cạnh đột nhiên mở miệng nói:
"Vương đại ca, ta cũng coi như có chút hiểu biết nhất định với Hoàng Bình quận, cửa hàng son phấn và bột phấn ở thành trấn không nhiều.” "Ồ?"
Giang Bắc Nhiên nhìn Tiểu Thất một chút, đẩy địa đồ Hoàng Bình quận tới trước mặt hắn:
"Ngươi biết nó nằm ở chỗ nào không?” Tiểu Thất cúi người chỉ vào một thành thị có tên là Phượng Song trên địa đồ:
"Chỗ này, trong toàn bộ Hoàng Bình quận, cửa hàng son phấn Tạ Phức Xuân là nổi danh nhất, Hợp Hương lâu và Khổng Phượng Xuân cũng được, bột chì Lâm tiểu thư vừa nói, Hợp Hương lâu nổi danh nhất, mà Hợp Hương lâu nằm ở Phượng Song thành."
"Ừm, quả nhiên có chút bản lĩnh."
Chỉ trong thời gian ngắn, Tiểu Thất đã hoạch định được mục tiêu. Đây là chuyện đáng để tán dương.
Tiểu Thất được khích lệ liên tục khoát tay:
"Đa tạ Vương đại ca khích lệ, ta cũng chỉ phỏng đoán chút thôi, cũng không có gì giỏi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận