Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 249: Chỉ Điểm

"Khiến Vương huynh chê cười rồi, Thập Bát Phủ Đinh Trận này... Là ta bày."
"Ngươi bày?"
Giang Bắc Nhiên hơi kinh ngạc.
Mặc dù lúc trước hắn từng đưa một bản Bát Cung Tứ Lạc Thư cho con hàng này, nhưng trong đó không có Thập Bát Phủ Đinh Trận. Mà dù có cũng cần tập luyện ít nhất vài tháng mới bày ra sơ sơ, chứ đừng nói bày cho có hình có dáng thế này.
Ít nhất Giang Bắc Nhiên có thể xác định được Ngô Thanh Sách đã học trận pháp hai năm tuyệt đối không bày được.
"Ừm, vẫn phải đa tạ quyển sách lần trước Vương huynh tặng ta. Ta thu hoạch được không ít từ đó.” Giang Bắc Nhiên lại hỏi:
"Trước kia ngươi từng học qua trận pháp?"
"Tam thúc có dạy ta một chút, nhưng chỉ có chút cơ sở thôi."
"Tam thúc ngươi đúng là cái gì cũng biết a... .” "Đúng vậy!"
Lịch Phục Thành dùng sức gật đầu:
"Tam thúc đặc biệt lợi hại a, mẹ ta kể năm đó nếu không phải có chút biến cố, giáo chủ Huyết Viêm giáo chúng ta vốn phải là Tam thúc mới đúng, chỉ là..."
Lựa chọn một: Tiếp tục nghe.
Ban thưởng: Kim Linh Huyễn Pháp.
Lựa chọn hai: Đánh gãy lời Lịch Phục Thành.
Ban thưởng: Ban thưởng một điểm kỹ nghệ cơ bản ngẫu nhiên.
Con mẹ nó... Lại tới! ?
Giang Bắc Nhiên cảm thấy quen thuộc, vội khoát tay nói:
"Ta không muốn biết chuyện nhà của ngươi, hay nói về trận pháp đi."
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm thư pháp.
"Thật có lỗi, nói chuyện đến Tam thúc ta cũng có chút kích động, chúng ta nói tiếp chuyện trận pháp đi."
Ai... chuyện xưa Huyết Viêm giáo hẳn đậm chất kịch a.
Sau đó Giang Bắc Nhiên nghe Lịch Phục Thành kể hắn làm thế nào học được Bát Cung Tứ Lạc Thư.
Mà Lịch Phục Thành nói nhiều như vậy, Giang Bắc Nhiên chỉ nghe lọt tai sáu chữ.
"Ta là nhân vật chính trâu bò."
Nếu những gì Lịch Phục Thành nói là thật, vậy thiên phú trận pháp của con hàng này hẳn ở cấp bậc yêu nghiệt, học còn nhanh hơn so với hắn nữa.
"Thì ra là thế, Lịch huynh thật có thiên phú về trận pháp."
"Vương huynh."
Lúc này Lịch Phục Thành đột nhiên nghiêm túc kêu Giang Bắc Nhiên.
"Thế nào?"
"Kỳ thật..."
Lịch Phục Thành thở dài:
"Hiện tại ta đang rất mơ hồ, tuy nói trời đất xui khiến thế nào khiến ta có thành tựu ở Giang Bắc, nhưng ta hiểu rõ đây không phải do chính thực lực của ta mà có.” A, rất hiểu bản thân.
Đánh giá của Giang Bắc Nhiên về Lịch Phục Thành nay tăng thêm một chút.
Lịch Phục Thành do dự một hồi mới tiếp tục nói:
"Lần trước gặp nhau, những gì Vương huynh vẫn như mới hôm qua, cũng dẫn dắt ta rất nhiều. Lúc ta mơ hồ Vương huynh lại xuất hiện, ta tin nhất định là sự an bài của vận mệnh."
Đứa nhỏ này sao lại nghĩ như vậy chứ?
Bất quá Giang Bắc Nhiên cũng không có tính hủy đi chút tín ngưỡng của đối phương, còn phối hợp bày ra một tư thế cao nhân.
Quả nhiên, Lịch Phục Thành thấy thế lại càng kích động, đứng lên cúi rạp người:
"Vương huynh, ta nên làm gì tiếp, xin ngài chỉ điểm cho ta.” Lịch Phục Thành vừa dứt lời, trước mặt Giang Bắc Nhiên đã xuất hiện 3 lựa chọn.
Lựa chọn một: Thừa cơ thu phục Lịch Phục Thành.
Ban thưởng: Dẫn Long Phật Thương (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Nghiêm túc phân tích cho Lịch Phục Thành biết hắn nên làm gì.
Ban thưởng: Tước Vũ Huyễn Điển (Huyền cấp hạ phẩm).
Lựa chọn ba: "Sao ta biết chứ?"
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ bản ngẫu nhiên.
Con mẹ nó... Không hổ là nguyên mẫu nhân vật chính, có thể dễ dàng dẫn phát nhiệm vụ Địa cấp, bất quá thu phục hắn là sao, chẳng lẽ móc quả cầu Pokeball ra thu phục à.
Thầm chửi xong, Giang Bắc Nhiên nghiêm túc phân tích hai tuyển hạng đầu. Hắn cũng hiểu vì sao Lịch Phục Thành lại nói thế. Vì sự thay đổi này một khi xảy ra sẽ gây nên phiền phức lớn với hắn.
Quả nhiên muốn thu nhân vật chính làm tiểu đệ không dễ. Loại người này mệnh cách cứng rắn, có thể dễ dàng khắc chết người bên cạnh.
Chọn số ba xong, Giang Bắc Nhiên cười đáp:
"Sao ta biết chứ?"
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm sức mạnh.
Câu trả lời này khiến Lịch Phục Thành hết hồn.
Hắn tưởng Vương huynh nghiêm túc như vậy hẳn sẽ chỉ điểm cho hắn. Ai ngờ lại là câu trả lời này.
Không đúng... Vương huynh nghiêm túc như vậy nhất định không phải nói đùa. Chẳng lẽ... ý của Vương huynh là nhân sinh phải tự tìm ra. Người khác không giúp được, đứng tại chỗ do dự không biết còn không bằng khiêu chiến tương lai.
Sao ta biết? Đúng rồi, chỉ năm chữ ngắn ngủi này đã bao hàm rất nhiều thứ. Không ai có thể biết lựa chọn hiện tại sẽ tạo ra cái gì trong tương lai, cũng không ai biết tương lai sẽ gặp phải chuyện gì. Chỉ có hôm nay hành động mới tạo ra tương lai.
Trong nháy mắt nghĩ rõ ràng ý tứ của Giang Bắc Nhiên, Lịch Phục Thành lần nữa cúi rạp người, nghiêm túc chắp tay cảm ơn:
"Đa tạ Vương huynh chỉ điểm, Phục Thành biết nên làm thế nào rồi."
Ngươi biết cái gì...
Nhìn khuôn mặt Lịch Phục Thành thỏa mãn như thế, Giang Bắc Nhiên có chút ngơ ngác.
Sao con hàng này hành xử càng không theo lẽ thường chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận