Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 761: Mô Phỏng (1)

"Tiểu Bắc Nhiên! Tiểu Bắc Nhiên! Các nàng là ai vậy?"
"Người không quen thôi."
"Ta có thể rủ các nàng cùng chơi mô phỏng tu tiên không?"
Dù truyền thuyết Huyền Long chơi rất vui nhưng nàng vẫn thích chơi mô phỏng tu tiên hơn, đáng tiếc không có ai chơi cùng hai người cả.
"Không được."
Nghe được câu trả lời trong dự liệu, Thi Phượng Lan quệt miệng nói:
"Ngươi không chơi với ta, ta tìm người khác chơi cùng cũng không được nữa."
"Chơi thì được nhưng không được chơi đánh bài."
Thi Phượng Lan nghe xong thì lao ra ngoài cửa, làm mặt quỷ với Giang Bắc Nhiên:
"Lêu lêu lêu! Không đánh bài thì không đánh bài, ta tìm người khác chơi!”
“Được, hẹn gặp lại."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì đóng cửa lại.
"Ai!"
Thấy thế, Thi Phương Lan bĩu môi.
"Hừ!"
Nghiêng đầu đi, Thi Phượng Lan thầm tức.
‘Không để ý Tiểu Bắc Nhiên nữa! Ân... Ba ngày không để ý tới hắn! Là ba ngày!'.
Quyết định xong, Thi Phượng Lan phóng khoáng khoái rời đi.
'Chờ xem! Nhìn ta kiếm được bạn chơi thật vui nè, cho ngươi tức chết!’.
Nghĩ đến dáng vẻ Tiểu Bắc Nhiên phải ôm đùi mình cầu xin để được mình để ý, khóe miệng Thi Phượng Lan không khỏi cong lên.
'Xuất phát!'.
Thi Phương Lan ôm niềm tin này chạy khỏi cốc.
Cất bàn cờ và thẻ bài xong, Giang Bắc Nhiên đột nhiên vỗ đầu.
'Ai nha... Quên rồi.'.
Mặc dù Thi Phượng Lan đã để lại phi phủ cho hắn nhưng hắn không cách nào ra vào cả.
Cũng không phải Thi Phượng Lan không chịu đưa "chìa khoá" cho hắn mà phi phủ này được thiết kế chỉ có mỗi Thi Phương Lan dẫn vào được, mặt khác không có bất kỳ đường tắt nào khác.
'Được rồi, vừa vặn tổng kết một chút tâm đắc.'.
Giang Bắc Nhiên ở trong phi phủ nửa tháng, học được không ít thứ, mà một điểm Ngũ Hành của Giang Bắc Nhiên nay trở nên vô cùng hữu dụng.
Đúng như hắn lý giải, Ngũ Hành là bao gồm tất cả trong thiên địa.
Dù trong phi phủ có rất ít thứ Giang Bắc Nhiên lý giải được nhưng hắn vẫn hiểu nguyên lý của nó. Đó là một dạng cảm giác rất huyền diệu. Tựa như Giang Bắc Nhiên không biết loại công cụ đó nhưng lại biết công cụ đó dùng để làm gì.
Dưới loại tình huống này, Giang Bắc Nhiên dần hiểu rõ hơn về phi phủ.
Đầu tiên, quan trọng nhất trong việc tạo ra phi phủ là Càn Khôn Thuật.
Thu nhỏ cũng được, ẩn nấp cũng tốt, truyền tống khẩn cấp cũng vậy.
Những công năng quan trọng này đều không thể rời bỏ Càn Khôn Thuật.
Thứ hai là trận pháp, trong phi phủ, trận pháp phụ trợ cho Càn Khôn Thuật tồn tại, gia tang công năng của Càn Khôn Thuật, đồng thời cũng gia tăng khả năng phòng thủ của phi phủ.
Mặt khác, rốt cục Giang Bắc Nhiên cũng phát hiện chỗ lại hại trong trận pháp của phi phủ rồi.
Giang Bắc Nhiên vốn cảm thấy dung một trận nhãn bố trí nhiều loại trận pháp đã là ‘vi mô’ đỉnh cấp rồi, nhưng từ khi bắt đầu nghiên cứu phi phủ, Giang Bắc Nhiên phát hiện càng nhiều thủ pháp lợi hại hơn nữa.
Đó chính là "trận trận đan xen".
Hiệu quả hoàn toàn khác biệt, trận pháp kết nối và bổ trợ cho nhau, tác dụng được nâng cao, vượt ngoài tầm hiểu biết của Giang Bắc Nhiên.
Không còn có cách khác, trong số các điểm kỹ nghệ, điểm trận pháp của Giang Bắc Nhiên là thấp nhất, chỉ bằng một nửa điểm đánh cờ cao nhất thôi.
Chỉ là trước kia Giang Bắc Nhiên không tiếp xúc với các loại trận pháp cao cấp nên mãi không thấy khuyết điểm của việc này. Hiện tại, khuyết điểm này đã bị phóng đại lên.
'Ai... Hệ thống a, về sau bớt điểm mị lực lại, cho thêm điểm trận pháp đi, van ngươi đó.'.
Bất quá những việc chưa biết cũng khơi gợi hứng thú to lớn cho Giang Bắc Nhiên.
Trận trận đan xen dù trông cực kỳ phức tạp nhưng cẩn thận nghiên cứu sẽ thấy được dấu vết để lần theo.
Đơn giản mà nói, với thực lực hiện tại của hắn, nghiên cứu nhiều hơn vẫn học được một hai.
Giang Bắc Nhiên lấy một tờ giấy tuyên to lớn từ trong Càn Khôn giới rồi đi vào hậu viên, trải nó ra, bắt đầu nằm nhoài lên tô tô vẽ vẽ.
Thời gian nghiên cứu học thuật trôi qua khá nhanh, trong nháy mắt trời đã tối rồi.
Giang Bắc Nhiên nhìn Cửu Cung và trận phù được vẽ lít nha lít nhít thì thở phào một hơi.
"Được rồi, không khác một đống bùi nhùi là mấy."
Con mắt: "Ta đã hiểu ".
Tay: "Đánh rắm!"
Giờ khắc này, Giang Bắc Nhiên hiểu sâu sắc ý nghĩ của những lời này.
Lúc minh tưởng trong phi phủ, nhờ vào điểm Ngũ Hành và Giang Bắc Nhiên cũng hiểu được một hai, cảm thấy bản thân cũng có thể bắt chước được chút.
Nhưng tới lúc làm thật hắn lại phát hiện..... quá! khó!
Kỳ Môn Độn Giáp có 4320 cục, cách tính từng năm chia ra thành bát quái, mỗi quái có tám tiết, mỗi tiết có tam khí, mỗi khí có tam hầu.
Như vậy, một năm sẽ có 72 hầu, năm ngày là một hầu.
Như vậy, tính ra một năm có 360 ngày, một ngày mười hai, tổng cộng một năm sẽ có 4320 loại thế cục.
Nói cách khác, Kỳ Môn Độn Giáp thật ra là một môn tính toàn mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận