Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 925: Cơ Duyên

Lâm Du Nhạn nhìn sư huynh vội rời đi thì ‘bóng đèn’ trong não bỗng sáng lên, cảm thấy chuyện này có chỗ nào đó không thích hợp.
'Không biết lại là con tiểu hồ ly nào quấn lên người tướng công, nếu để cho ta phát hiện...' Trong lúc Lâm Du Nhạn suy nghĩ, đoàn sát khí màu đỏ nâu trong cơ thể nàng dần phát tán ra xung quanh, ngày càng nồng nặc...
Giang Bắc Nhiên rời khỏi phủ đệ thì ngồi phi toa tới thôn ôn dịch, tìm tới nhà của Hạ Linh Đang.
"Đông... . Đông... . Đông....."
Giang Bắc Nhiên đi tới trước gõ hai cái.
Chỉ chốc lát sau đã nghe được bên trong truyền ra tiếng bước chân dồn dập, cửa cũng được mở ra.
"Ân công!"
Hạ Linh Đang vừa thấy Giang Bắc Nhiên thì mừng rỡ hô lên.
"Trên đường chậm trễ nên muộn mấy ngày, bất quá ta đã canh thời gian, hôm nay vừa vặn là hạ táng, ngươi chuẩn bị xong chưa?"
Hạ Linh Đang nghe xong thì hoảng hốt vội nói:
"Đều nghe ân công an bài."
"Được, vậy hiện tại ta đi tìm người tới."
Đoàn đưa tang đợi tới giờ lành thì nhanh chóng ‘rời núi’ tới nơi mai tang.
Đại khái là vì thôn này vừa trải qua thiên tai nên rất nhanh Giang Bắc Nhiên đã tìm được một gang hát rong, bàn bạc xong họ bắt đầu khua chiêng gõ trống đi tới trước nhà Hạ Linh Đang.
Hoàn thành đủ các loại nghi thức thì cả đoàn cùng lên đường.
Vì nhà Hạ Linh Đan chỉ còn mình nàng nên nàng khá là bận rộn.
"Quẳng ngói ! ".
Chuẩn bị xong hết thảy, lễ sinh cao giọng hô.
Hạ Linh Đang nghe xong thì đem gậy tang đưa cho người bên cạnh, sau đó ném vụn toàn bộ chậu sành dùng để đốt tiền giấy.
Gánh hát mà Giang Bắc Nhiên tìm tới cũng khá là chuyên nghiệp, trình tự đưa tang vô cùng hợp lễ, không quá rườm rà cũng chẳng quá qua loa.
Một đường khua chiêng gõ trống tới thẳng nơi chôn, cuối cùng nghi thức đưa tang cũng hoàn thành.
Trong lúc Hạ Linh Đang nằm nhoài người trước mộ phần khóc tới bất tỉnh nhân sự thì trưởng đoàn hát rong vội chạy tới nói với Giang Bắc Nhiên:
"Đại gia, ngài xem này, chúng ta làm tang lễ cho ngài rất có trình tự, rất nở mày nở mặt, kèn ta thổi..."
Giang Bắc Nhiên tự nhiên hiểu ý, móc một túi tiền ra ném cho trưởng đoàn:
"Làm không tệ, đây là tiền thưởng của các ngươi."
Nhận được tiền thưởng, trưởng đoàn ước lượng một chút rồi lập tức cúi đầu khom lưng hô:
"Đa tạ đại gia! Đa tạ đại gia!"
"Các ngươi có thể đi rồi."
"Ai! Chúc đại gia tài nguyên cuồn cuộn đến, hòa thuận phúc thọ mỗi năm tăng! Chúng tiểu nhân xin phép cáo lui trước."
Nói xong hắn dẫn đám thủ hạ hoan thiên hỉ địa rời đi.
Nhìn gánh hát rong dần đi xa, Giang Bắc Nhiên quay đầu lại thì phát hiện Hạ Linh Đang đã khóc xong, nàng dập đầu ba cái trước mộ phần rồi trở lại trước mặt Giang Bắc Nhiên:
"Ân công, về sau ta chính là người của ngài."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì thầm thở dài.
Chuyện phiền toái nhất rốt cục cũng đã tới.
Giang Bắc Nhiên trầm tư một lát, vừa muốn mở miệng nói chuyện thì hệ thống xuất hiện.
Lựa chọn một: Để Hạ Linh Đang đợi trong phủ đệ.
Ban thưởng: Cửu Tiêu U Kinh , Thiên cấp hạ phẩm.
Lựa chọn hai: Để Hạ Linh đi theo bên người.
Ban thưởng: Cộng một điểm kỹ nghệ cơ sở ngẫu nhiên.
'Mẹ nó... Ta biết mà.' Dù đã lường trước nhân vật phát động nhiệm vụ Địa cấp chắc chắn không dễ xử lý nhưng tới khi thấy thật thì Giang Bắc Nhiên vẫn khó chịu.
Mặc kệ Hạ Linh Đang có tiềm lực vô hạn cỡ nào, nhưng hiện tại nàng chỉ là người bình thường, dẫn nàng theo thật sự rất phiền a.
Cộng với việc nàng có ánh sáng nhân vật chính, có trời mới biết sẽ dẫn tới cái loại phiền toái gì.
'Đến lúc đó nàng có thể dựa vào ánh sáng nhân vật chính để tránh nhưng ta thì biết làm thế nào? Vạn nhất thay nàng cõng nồi chết oan thì sao.' Từng vấn đề không ngừng ập tới khiến Giang Bắc Nhiên thật sự đau đầu. Nhưng hắn chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể chọn số hai rồi nói với Hạ Linh Đan:
"Kể từ hôm nay ngươi cứ đi theo bên cạnh ta, ít nhất cũng không sợ đói.”
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm cảm giác.
Hạ Linh Đang nghe xong lập tức mang ơn nói:
"Đa tạ ân công, đa tạ... Không đúng, đa tạ chủ nhân, đa tạ chủ nhân!"
"Ai dà."
Giang Bắc Nhiên thở dài, có chút dở khóc dở cười dẫn Hạ Linh Đang trở về phủ đệ.
Trên đường Giang đi, Bắc Nhiên cẩn thận suy nghĩ xem vì sao hệ thống lại muốn hắn dẫn Hạ Linh Đan theo bên người.
'Không có ta, nàng sẽ đụng không đụng phải cơ duyên?' 'Hay nói không có ta, nàng sẽ đụng phải cơ duyên rồi chết?' 'Hay ta chính là cơ duyên của nàng?' Giang Bắc Nhiên nghĩ mãi nhưng vẫn chẳng có kết quả, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu rồi nhìn về phía Hạ Linh Đang, hỏi:
"Ngươi có biết người tu luyện không?"
"Ta biết."
Hạ Linh Đang gật đầu nói.
"Ta chính là người tu luyện, cho nên đi với ta sẽ có rất nhiều nguy hiểm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận