Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 853: Mấu Chốt (2)

Chỉ là so với vế sau, Giang Bắc Nhiên cảm thấy vế trước có khả năng hơn.
Mà lựa chọn hai cũng khiến Giang Bắc Nhiên có hơi kinh ngạc.
Đã xuất hiện điểm thuộc tính đặc biệt, chứng tỏ hệ thống không muốn hắn chủ động gây chuyện.
Nhưng Giang Bắc Nhiên cảm thấy bản thân rất oan uổng, hắn chỉ muốn thỏa mãn một chút lòng hiếu kỳ của mình mà thôi, có lỗi gì đâu chứ! ?
Yên lặng lựa chọn số hai xong, Giang Bắc Nhiên nghĩ cách nói chuyện này với Thi Hồng Vân, hoặc nói nói kiểu nào để khiến hắn có nhiều lợi ích nhất.
Một lát sau, Giang Bắc Nhiên lung lay đầu. Bây giờ không phải lúc nói chuyện này, nếu hắn đã phát hiện bí mật của Sơn Nhạc, thì việc tìm kiếm số mảnh vỡ còn lại chỉ là chuyện nước chảy thành sông.
Tiếp đó Giang Bắc Nhiên lại kêu Thi Phượng Lan thay mặt hắn theo dõi ‘màn hình’ rồi rời khỏi doanh địa đi tìm Tiểu Thất và Cư Tử Dân.
"Vương đại ca."
Thấy Giang Bắc Nhiên đến, cả hai đang nghỉ ngơi lập tức đứng dậy hành lễ.
"Đi theo ta."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì đi ra ngoài.
Hai người cũng không hỏi nhiều, nhanh chóng đuổi theo.
Một đường đi vào một mảnh đất hoang, Giang Bắc Nhiên nhìn về phía Cư Tử Dân hỏi:
"Có phát hiện gì không?"
Cư Tử Dân nhìn quanh bốn phía, rất nhanh đã chỉ vào một đống loạn thạch rồi nói:
"Ở đó."
Tiểu Thất sau khi nghe được không nhìn sang ngay mà nhìn về phía Vương đại ca của hắn trước.
Sự trùng kích của mảnh thứ năm hắn đã chẳng chịu nổi, hắn biết thừa chịu trùng kích của mảnh thứ sáu chắc chắn càng thêm không được.
"Xem đi."
Giang Bắc Nhiên lạnh nhạt nói.
Chỉ vẻn vẹn hai chữ đã khiến Tiểu Thất cảm giác an toàn hơn gấp bội, hắn quay người nhìn về phía Cư Tử Dân chỉ.
Lúc Giang Bắc Nhiên lại chuẩn bị dùng tinh thần lực bảo vệ Tiểu Thất thì phát hiện lần này hắn hoàn toàn không hề gào thảm, chỉ đứng ngẩn người một chút, phảng phất như linh hồn đã bay ra khỏi cơ thể vậy.
Giang Bắc Nhiên có hơi híp mắt, cảm giác được mảnh vỡ thần bí thứ sáu này tựa hồ cũng không đơn giản.
Giang Bắc Nhiên không cắt ngang quá trình của Tiểu Thất mà yên lặng đứng một bên quan sát. Có thể thấy được biểu lộ Tiểu Thất đang không ngừng biến hóa, có khi buồn, có khi vui, phảng phất như đang trải qua cả đời người.
Sau thời gian một chén trà, Tiểu Thất bỗng nhiên lấy lại tinh thần, miệng há lớn thở hổn hển.
"Hô... Hô... Vương đại ca, ta! Ta..."
Tiểu Thất đang vội muốn nói gì đó lại đột nhiên sửng sốt, vì hắn không nhớ gì cả.
"Ta... ta muốn nói gì nhỉ?"
Tiểu Thất cố gắng nhắm mắt nhớ lại nhưng lại chẳng nhớ gì cả, đoạn ký ức vừa rồi dần biến mất.
"Không vội, khi nào nên biết ngươi tự nhiên sẽ biết."
Nghe Vương đại ca nói ra câu này, Tiểu Thất cảm thấy tốt hơn rất nhiều, không còn ép buộc bản thân nhớ lại nữa.
Một lát sau, Giang Bắc Nhiên nhìn Tiểu Thất dần trầm tĩnh lại rồi hỏi:
"Đã ổn chưa?"
"Đa tạ Vương đại ca quan tâm, đã tốt hơn nhiều rồi."
"Đi tới chỗ tiếp theo."
Chỗ có mảnh vỡ thứ sáu đã không sai thì chứng tỏ Giang Bắc Nhiên đã hiểu được vùng núi này, vì thế những chỗ sau cứ tới là đúng.
Đến chạng vạng tối, Tiểu Thất đã tìm được mảnh vỡ thứ chín.
Từ sau khi tìm được mảnh thứ sáu, lúc Tiểu Thất tìm được những mảnh vỡ thần bí tiếp theo đều không cảm thấy đầu đau tới muốn nứt ra nữa, chỉ có biểu lộ là không ngừng biến hóa.
Nhìn Tiểu Thất không ngừng lúc thì thương xót lúc thì vui, Giang Bắc Nhiên bỗng có cảm giác như đối phương đang chìm đắm vào một bộ phim điện ảnh vậy.
Cũng như trước đó, sau khi lấy lại tinh thần, Tiểu Thất quên hết ký ức ban nãy. Nhưng lần này Tiểu Thất lại kiên định ngẩng đầu lên nói với Giang Bắc Nhiên:
"Vương đại ca, có một nơi ta muốn dẫn ngươi đi xem."
Giang Bắc Nhiên có chút ngoài ý muốn nhìn Tiểu Thất một chút rồi hỏi:
"Ngươi từng tới nơi đó rồi?"
"Ừm."
Tiểu Thất gật đầu.
"Được, dẫn đường đi."
Giang Bắc Nhiên nghiên cứu lâu như vậy, rốt cục cũng tới thời điểm thu hoạch, muốn nói không chờ mong là không thể nào, Giang Bắc Nhiên rất nóng lòng muốn khám phá ra bí mật của hòn đảo này sâu tới thế nào.
Mặt khác, Giang Bắc Nhiên cảm thấy chuyện lần này có chút đi quá xa rồi.
Trước mắt mà nói, muốn phá giải bí mật của Kim Đỉnh đảo cần hội tụ ba nguyên tố.
Một là chỉ có người tu luyện từ Huyền Hoàng trở xuống mới có thể lên đảo.
Hai là có được dạng thiên phú đặc thù như Cư Tử Dân, dù Giang Bắc Nhiên đã phân tích ra được những nơi có mảnh vỡ thần bí thì vẫn cần Cư Tử Dân nói địa điểm chính xác, bằng không họ vẫn khó mà tìm ra được.
Loại ẩn tàng chi thuật này có quy luật không khác gì Mẫn Nhiên Sáo Trang, chỉ là thay vì ẩn nấp thì chuyển thành giảm cảm giác tồn tại xuống. Một khi bị người khác phát hiện, cả hai đều sẽ không còn tác dụng nữa.
Mà mấu chốt thứ 3, quan trọng nhất chính là Tiểu Thất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận