Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 680: Mạnh Tư Bội (2)

Vào lúc thị nữ muốn quay người rời đi, trong đại sảnh truyền vang lên một đạo thanh âm như hồng chuông:
"Không cần, trực tiếp vào đi Tư Bội."
Thị nữ nghe xong thì vội thối lui qua một bên, nhường ra một con đường.
Kẹt một tiếng, Mạnh Tư Bội đẩy cửa đi vào chính sảnh thì thấy tông chủ đang chơi đùa hai cái quán tước lưu quang.
"Tư Bội bái kiến tông chủ."
Mạnh Tư Bội tiến lên hành lễ.
"Không cần giữ lễ tiết nữa, ngồi xuống đi."
Vạn An Thanh quay đầu nói.
"Tạ ơn tông chủ."
Chờ Mạnh Tư Bội ngồi rồi, Vạn An Thanh bỏ hai cái quán tước lưu quang ra, đi đến ngồi vào chủ vị rồi mở miệng nói:
"Chuyện ở Vân Côn viện lần này vất vả cho ngươi rồi, ngươi giải quyết rất viên mãn, bây giờ ngươi xử lý những chuyện này ngày càng thành thạo và điêu luyện."
"Cũng nhờ tông chủ dạy dỗ tốt."
Mạnh Tư Bội khiêm tốn thi lễ một cái, có chút hiếu kỳ mở miệng nói:
"Tông chủ, trên đường trở về ta nghe nói chuyện ôn dịch đã có chuyển biến tốt?"
"Đúng vậy a."
Vạn An Thanh gật đầu:
"Minh hội lần trước ngươi không đến, Ân Giang Hồng đã đưa ra phương pháp giải quyết, rốt cục trận ôn dịch này cũng có đường ra, cần phải tiêu diệt đầu nguồn trước. Ân Giang Hồng lại nói cách này là do nữ nhi của hắn nghĩ ra, cũng không biết là thật hay giả."
Mạnh Tư Bội nghe xong thì lộ ra ánh mắt hứng thú:
"Không biết đầu nguồn là gì?” "Còn nhớ trận chướng khí lần trước không?” Nghe tới chướng khí, Mạnh Tư Bội lập tức nghĩ tới một người cùng cảm xúc mềm mại từ đôi môi kia.
Gương mặt xinh đẹp của Mạnh Tư Bội không cầm được mà đỏ lên khiến nàng phải cúi đầu xuống che giấu:
"Đương nhiên nhớ kỹ."
"Kỳ thật chướng khí đó vẫn chưa được dọn dẹp sạch sẽ, lúc này do còn sót lại mới gây thành đại họa."
Vạn An Thanh nói rõ ngọn nguồn cho Mạnh Tư Bội nghe.
"Thì ra là thế..."
Mạnh Tư Bội gật gật đầu.
"Chỉ nói cũng lạ, Ân Giang Hồng vốn đang nổi trận lôi đình, cũng chưa nghĩ ra cách gì, vậy mà ra ngoài tản bộ xong bỗng có cách, còn nói là nữ nhi cho hắn linh cảm, cũng không biết có mấy phần thật, mấy phần giả."
Nhìn vẻ mặt bất khả tư nghị của tông chủ, Mạnh Tư Bội bỗng nghĩ tới đạo thân ảnh kia.
Chẳng lẽ là hắn? Hắn ở Thịnh quốc?
Nếu nói chướng khí đến cùng được giải quyết thế nào thì Mạnh Tư Bội là một trong những người hiểu rõ nhất. Dù sao nàng cũng tham gia trong suốt hành trình bài trừ chướng khí kia mà.
Cho nên vừa nghe đến ôn dịch lần này là tàn dư của chướng khí, hơn nữa trong lúc bất chợt đã được giải quyết liền khiến nàng nghĩ tới vị cao nhân kia.
Nghĩ đến đây, Mạnh Tư Bội đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía tông chủ rồi hỏi:
"Tông chủ, vừa rồi ngài nói Ân giáo chủ của Linh Long giáo đã đưa ra cách giải quyết sao?"
Mặc dù Vạn An Thanh cảm thấy rất kỳ quái vì sao Mạnh Tư Bội đột nhiên kích động như vậy nhưng vẫn trực tiếp gật đầu:
"Không sai, đúng là hắn, ngươi liên tưởng tới cái gì sao?"
Chẳng lẽ... Thật là hắn! ?
Trong lần tai họa chướng khí kia, trừ nàng có tiếp xúc với cao nhân thì còn lại ma đầu Ân Giang Hồng của Phong Châu.
Chẳng lẽ sau khi lần chướng khí kia kết thúc, bọn họ vẫn còn liên hệ? Có thể lắm... Nhưng vì sao hắn không liên hệ với ta chứ.
Mạnh Tư Bội bỗng cảm thấy mất mát vô cùng, nàng cảm thấy Ân Giang Hồng là được cao nhận chỉ điểm, nếu không sao hắn tìm được cách giải quyết chứ.
Nhưng vì sao vị cao nhân kia không tới tìm ta chứ!
Mạnh Tư Bội càng nghĩ càng thấy thương tâm, rõ ràng là nàng tới trước! Cũng giúp đỡ hắn ta rất tốt, phá trận pháp cũng tốt, thế nhưng... Thế nhưng tại sao lại thành như vậy chứ?
Vạn An Thanh không hiểu tại sao Mạnh Tư Bội bỗng trở nên sa sút, đành phải thử dò hỏi:
"Tư Bội, ngươi sao vậy?"
Nghe tông chủ gọi tên, Mạnh Tư Bội lắc lắc đầu nói:
"Không có gì, chỉ đột nhiên nghĩ đến chút chuyện thương tâm, đã khiến tông chủ chê cười rồi."
"Chuyện thương tâm?"
"Chỉ là vài chuyện nhỏ thôi, đều đã qua rồi. Đúng rồi tông chủ, lần này ngươi gọi ta về là có chuyện gì?"
Thấy Mạnh Tư Bội không nói gì, Vạn An Thanh cũng không hỏi, nàng ngồi thẳng lên rồi đáp:
"Lần này gọi ngươi về không vì gì khác, là vì chuyện của Lương quốc."
"Chuyện của Lương quốc?"
Mạnh Tư Bội hơi nhướng mày:
"Những người kia lại bắt đầu không an phận sao?"
"Đám Lương quốc kia có khi nào an phận đâu, chỉ là lần này lão đạo nghe nói dường như phía bên Lương quốc xảy ra đại sự, phong vân đột biến, từng đại tông đều điều động nhân mã, nhưng đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì thì thám tử không điều tra được. Lão đạo càng nghĩ càng thấy vẫn nên phái ngươi đi một chuyến thì hơn.” "Bây giờ ngươi vừa trùng kích Huyền Tông, cần lịch luyện và thực chiến nhiều hơn, đi tới Lương quốc là vô cùng thích hợp. Thứ hai, gần đây phía bên Lương quốc thật sự có phần không ổn, nếu có cơ hội, ngươi có thể khiến nước họ lục đọc, ốc không mang nổi mình ốc càng tốt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận