Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 521: Phá Vỡ Trận Nhãn Thứ Hai (1)

"Thùng thùng!"
Bên trong ‘bọc mủ, tiếng tim đập phảng phất hù Mạnh Tư Bội giật mình, nắm chặt góc áo Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên nhịn không được liếc nhìn:
"Mặt mũi của Huyền Hoàng bị ngươi vứt sạch rồi."
Mạnh Tư Bội nhận ra được thì vội xấu hổ thu tay lại, cúi đầu ấp úng nói:
"Là nơi này quá ghê. Tiền bối, đây rốt cuộc là gì?"
"Đợi lát nữa sẽ giải thích cho ngươi."
Giang Bắc Nhiên vừa nói vừa móc một con cóc bằng đồng ra:
"Bất quá có chút chuyện bản vương muốn nhắc ngươi trước, đợi lát nữa có lẽ ngươi sẽ chết."
Mạnh Tư Bội khẽ nhếch miệng, không khỏi lui về phía sau một bước:
"Tiền bối, lời ấy có ý gì?"
"Không có thời gian giải thích cho ngươi, nói cho ngươi biết là hi vọng ngươi chuẩn bị cho tốt. Nếu may mắn vẫn có khả năng sống sót."
Nói xong, Giang Bắc Nhiên ra dấu tay im lặng với Mạnh Tư Bội.
"Nếu còn muốn sống sót ra ngoài thì im lặng đi."
"Vâng..."
Mạnh Tư Bội gật đầu.
Giang Bắc Nhiên nhìn quanh bốn phía, hắn cảm thấy nơi này lớn chừng một sân bóng lớn, trên vách đá là đủ loại trứng độc trùng.
Nếu là trứng trùng... Ta phải nhận ra là chủng loại nào chứ, chẳng lẽ là côn trùng đặc biệt của dị tộc?”
Khó có lúc Giang Bắc Nhiên đụng phải điểm mù kiến thức, vì thế hắn vô cùng hứng thú với số trứng này. Chỉ tiếc thời gian cấp bách, không có thời gian để hắn nghiên cứu.
"Hô..."
Không thể không nói, kết giới này khiến hắn khá áp lực, bằng không Huyền Hoàng như Mạnh Tư Bội cũng chẳng bị tiếng tim đập của côn trùng hù sợ.
Giang Bắc Nhiên nhìn thẳng về phía trước, thấy một bộ thi thể đã bị rút khô.
"Đây là ngươi nhỉ?"
Giang Bắc Nhiên nhìn linh hồn cậu thanh niên.
Dù thi thể bị trói trên cột đã hoàn toàn thay đổi nhưng thanh niên vẫn không chút do dự gật đầu:
"Ừm... Là ta."
Hiến tế người của cả một thôn, cuối cùng mới tìm ra tế phẩm tốt nhất... . Loại hiến tế độc ác cỡ này hẳn là cổ tự.
Sở dĩ sâu độc bị đại đa số người tu luyện bài xích, không tiếc hợp tác cùng nhau tiêu diệt nó cũng vì thật sự nó có rất nhiều nhánh tà ác, chỉ nghe qua cũng khiến người ta tê hết cả da đầu.
Giang Bắc Nhiên lấy một con dao nhỏ ra, vạch một đao lên ngực cái xác khô.
Trong nháy mắt đó, Mạnh Tư Bội đứng sau lưng Giang Bắc Nhiên vội dùng tay bưng kín miệng.
Vì phía trong lồng ngực là một con cổ trùng có bộ dáng cực kỳ buồn nôn.
Cổ trùng bị đánh thức lập tức cùng nhìn về phía Giang Bắc Nhiên, đủ loại xúc tu điên cuồng huy động, tựa hồ đang thu thập tin tức về đối thủ.
"Thật có lỗi, ảnh hưởng các ngươi nghỉ ngơi."
Giang Bắc Nhiên cười nói một câu, sau đó vươn tay thọc vào đàn sâu độc.
Thấy cảnh này, Mạnh Tư Bội cảm thấy mình không kịp thở.
Sau khi đàn sâu độc xác định được mùi vị quen thuộc trên thân Giang Bắc Nhiên thì không công kích, tùy ý Giang Bắc Nhiên duỗi tay vào.
Sau khi lục lọi đàn sâu độc một trận, Giang Bắc Nhiên đã tìm được thứ hắn muốn.
Tiếp đó chỉ nghe "cùm cụp" một tiếng, Giang Bắc Nhiên chậm rãi rút tay ra, trong tay là một trái tim màu tím đang đập.
Quả tim này chính là môi giới của tế tự, cũng là mấu chốt phá vỡ trận nhãn thứ hai, tịnh hóa nó là bước tiếp theo Giang Bắc Nhiên phải làm.
Có tế đàn gia trì trận pháp... Khó trách lợi hại như vậy.
Giang Bắc Nhiên thầm cảm khái một câu rồi lấy một tấm da dê đầy chú văn bọc trái tim màu tím lại. Trong lúc Giang Bắc Nhiên chuẩn bị dùng giấy vàng bọc thêm một lớp nữa thì tinh thần lực chấn động mạnh.
"Tới rồi."
"Cái gì tới rồi!?"
Giờ phút này, Mạnh Tư Bội khẩn trương hỏi vội.
"Chủ nhân của không gian này, giúp bản vương ngăn hắn lại, hiện tại đã đến bước cuối cùng."
Không đợi Mạnh Tư Bội hỏi chủ nhân là ai, một bóng người từ đỉnh không gian bỗng vọt vào.
Mạnh Tư Bội cảm nhận được uy áp đáng sợ tới cực điểm kia, trong nháy mắt liền hiểu vì sao tiền bối nói có thể sẽ chết, vì người đến... Là một Huyền Tông!
Nhưng việc đã đến nước này, Mạnh Tư Bội cũng biết mình không còn đường thối lui, trực tiếp lấy một viên linh đan màu vàng lửa ra dùng.
"Câm!"
Chỉ nghe tiếng hoàng minh vang lên, cả người Mạnh Tư Bội hóa thành hình thái hoàng màu vàng, chính diện vọt về phía bóng người kia.
Nhưng Huyền Tông chỉ khinh thường cười một tiếng, tiện tay vỗ một chưởng về phía Mạnh Tư Bội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận