Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 433: Giá Trị Lợi Dụng

Vậy cũng được.
Thông qua hai lựa chọn này, Giang Bắc Nhiên đột nhiên cảm thấy bản thân có thể thăm dò được một chút tính tình của Lục Dận Long, cũng dần hiểu hơn về cách nói chuyện với vị này.
Giang Bắc Nhiên chọn số 2 xong thì gật đầu nói:
"Đúng thế."
"Ha ha ha ha ha ha ha ha."
Lục Dận Long nghe thấy thế thì cất tiếng cười to.
"Giang Bắc Nhiên a Giang Bắc Nhiên, bản tọa thu hồi câu nói vừa rồi, tiểu tử ngươi thật đúng là không thay đổi chút nào, ha ha ha..."
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm tốc độ.
Lục Dận Long cười một lúc lâu sau thì lắc đầu nói:
"Cho nên, ngươi không tiếp nhận Lâm Du Nhạn, nhưng cũng không dám trực tiếp cự tuyệt nàng?"
"Tông chủ anh minh."
"Việc này... Bản tọa thật sự không giúp được ngươi cái gì, chỉ có thể khuyên ngươi một câu, dù không thích người ta cũng đừng quá cương, bằng không ngươi sẽ gặp phiền toái lớn.” Ha, còn chờ ngươi nhắc... Lão tử vừa gặp nàng lần đầu đã biết phiền phức lớn rồi!
Giang Bắc Nhiên thầm mắng một câu xong thì chắp tay nói:
"Ghi nhớ giáo huấn của tông chủ."
"Được rồi, đi về trước đi."
Lục Dận Long nói xong, muốn nắm lấy bả vai Giang Bắc Nhiên thì đột nhiên dừng lại:
"Nếu việc này là do Lâm Du Nhạn nhớ ngươi mà thành, vậy chờ ngươi về Ninh Đô, chẳng phải... Nếu không bản tọa nghĩ cách để Lâm Du Nhạn tới..."
Không đợi tông chủ nói xong, Giang Bắc Nhiên liền vội khoát tay:
"Đa tạ ý tốt của tông chủ nhưng không cần, về sau đệ tử cách một ngày sẽ về tông một chuyến, cam đoan sẽ không lại xuất hiện loại chuyện này."
"Nhìn xem ngươi bị hù này."
Lục Dận Long cười một tiếng:
"Bất quá nếu ngươi về được? Sao mấy tháng nay ngươi không về lần nào.” "Bây giờ đệ tử cơ bản đã ổn định triều chính, không cần như trước phải nhìn chằm chằm đám đại thần kia.” "Không tệ a, quả nhiên ngươi rất thích hợp làm mấy chuyện cần động não này, may mà ngươi là đệ tử của Quy Tâm tông chứ không phải Yểm Nguyệt tông, chuyện này khiến bản tọa hết sức vui mừng.” "Tông chủ nói vậy khiến ta thật lo sợ. Đệ tử sinh là người Quy Tâm tông, chết là quỷ Quy Tâm tông, trừ trước đến giờ một lòng hướng về tông môn, sao có thể.....” "Được rồi, được rồi, coi như ngươi biểu đạt trung tâm thành cái dạng gì rồi này. Sau này bản tọa nhất định không bạc đãi ngươi.” Lục Dận Long nói xong thì nắm lấy bả vai Giang Bắc Nhiên, dẫn hắn bay về Thiên Vân phong.
Trở lại phủ tông chủ, Giang Bắc Nhiên tiếp tục thương thảo cùng mấy vị cao tầng trong tông, nhoáng một cái đã qua hai ngày.
"Hô..."
Tả tướng Cố Y ngồi trước bàn thở dài nhẹ nhõm.
"Kể từ đó, việc này có thể thành hay không chúng ta cũng không biết, nhưng thật sự đáng thử một lần.”
Hữu tướng Bách An Phúc ngồi đối diện cũng gật đầu nói:
"Xác thực là vậy, Bắc Nhiên a, nếu ngày nào đó ngươi không làm hoàng đế thì tới làm người kế tục cho hữu tướng ta đi.” Giang Bắc Nhiên đang đọc sách thì ngẩng đầu lên nói:
"Hữu tướng quá khen rồi, nếu không nhờ mấy vị trợ giúp, kế hoạch này của ta cũng không thực hiện được, trông thì ngon mà dùng thì không được a."
"Ha ha ha."
Bạch Phiến Chư Kỳ Dật thu quạt xếp trong tay, đứng lên nói:
"Làm hữu tướng thật khuất tài ngươi rồi, nếu ngươi nguyện ý, vị trí bạch phiến này của ta sẽ để lại cho ngươi.” "Các vị đừng như vậy, kế hoạch bây giờ đã ổn, nhưng để làm thì còn rất nhiều khó khăn, đến lúc đó vẫn phải mời các vị giúp đỡ thêm."
Chư Kỳ Dật gật đầu:
"Đó là tự nhiên, tông chủ đều đã kêu chúng ta toàn lực tương trợ ngươi, giúp đỡ là chuyện nên làm."
Cố Y đóng quyển sách lại, ngẩng đầu lên nói:
"Bước đùa của kế hoạch này là thuyết phục những gia tộc kia, tuy nói dùng danh nghĩa tông chủ ra lệnh sẽ khiến bọn hắn chấp hành, nhưng chỉ sợ chúng chỉ nói mà không làm, lừa gạt chúng ta a."
Mấy ngày nay Giang Bắc Nhiên lui tới với Cố Y, hắn hiểu vị cao tầng này làm tả tướng cũng không dễ, tuy đám gia tộc kia đối với tông môn như thiên lôi sai đâu đánh đó nhưng đều là nhân tinh, là đám nhân tinh thấy thỏ là không thả.
"Những tộc trưởng kia thì để đệ tử ra mặt nói chuyện cùng bọn hắn đi."
Đùng một tiếng, Chư Kỳ Dật mở quạt xếp vẽ tranh sơn thủy ra cười nói:
"Chỉ đợi câu này của ngươi thôi. Những gì chúng ta bàn chỉ mới là nói, chưa có thực hành. Có kế hoạch cũng phải có năng lực chấp hành mạnh mới chân chính khống chế được toàn cục."
"Vậy để đệ tử đi trước một chuyến tìm tông chủ rồi quay lại thương lượng với các vị.” Chư Kỳ Dật gật đầu:
"Được, ngươi đi đi, ba người chúng ta ở lại xem lại bản kế hoạch, coi còn gì cần thay đổi không.” "Vậy vất vả cho ba vị rồi."
Giang Bắc Nhiên thi lễ với ba người rồi rời đi tới Thiên Vân phong.
Vì Giang Bắc Nhiên nói sau hai ngày sẽ có tin nên Lục Dận Long vẫn luôn ở trong phủ, Giang Bắc Nhiên vừa đến, hai người lập tức hàn huyên.
"Ngươi muốn một lần gặp hết các tộc trưởng gia tộc?” Lục Dận Long bưng chén trà hỏi.
"Đúng thế."
Giang Bắc Nhiên gật đầu:
"Đệ tử cảm thấy thay đổi phạm vi lớn hoặc hợp mưu hợp sức thì tương đối tốt hơn. Các vị tộc trưởng có bất mãn gì cũng có thể nói ra, mọi người cùng nhau thương lượng."
"Thật sao?"
Lục Dận Long cười nhìn Giang Bắc Nhiên một chút:
"Bản tọa thấy ngươi là muốn thiểu số phục tùng đa số, để những thiểu số ngoan cố kia dễ điều khiển hơn.” "Tông chủ anh minh."
Giang Bắc Nhiên chắp tay.
"Tốt, vậy làm theo lời ngươi nói, bản tọa chủ trì việc này, thay ngươi gọi họ tới."
Lục Dận Long nói xong thì nâng… chén trà lên, uống một ngụm, đột nhiên tựa như nhớ tới gì đó bèn nói:
"Lâm gia ở Bộc Nam phủ đứng đầu ba trấn, nếu là ngươi có thể đi thuyết phục họ trước, năm giữ cơ bản Bộc Nam phủ rồi tính tiếp.” Lão già hom hem quả nhiên âm hiểm...
Nhìn ánh mắt trêu chọc của Lục Dận Long, Giang Bắc Nhiên tự nhiên biết Lâm Du Nhạn có xuất thân từ Lâm gia đó.
Nhưng Giang Bắc Nhiên có thể xác định, gia chủ Lâm gia không phải cha Lâm Du Nhạn, một tiểu tộc như thế sao có thể khiến Lục Dận Long nhận làm thân thích?
"Đa tạ giáo chủ nhắc nhở, đệ tử hiểu rồi."
"Còn có, các đại gia tộc cơ bản đều có hậu sinh vãn bối trong môn, chút nữa bản tọa cho ngươi một phần danh sách, ngươi có thể xem qua, nếu có người quen cũng dễ nói chuyện hơn.” "Đa tạ tông chủ, cực khổ ngài phí tâm rồi."
"Tiện tay mà thôi. Đúng rồi, mấy ngày nay ngươi có tới Thủy Kính đường không?"
Đối mặt vấn đề bất thình lình này, Giang Bắc Nhiên lập tức sửng sốt, bởi vì chuyện của Yểm Nguyệt tông, tông chủ đã biết quan hệ của hắn và Thi Phượng Lan.
Nếu chuyện như vậy chỉ có một lần, Lục Dận Long cũng không cảm thấy có gì, nhưng bây giờ lại đụng tới Lâm Du Nhạn, thật khiến lòng nghi ngờ của Lục Dận Long không khỏi rục rịch.
Chỉ là mỗi lần Giang Bắc Nhiên đều trả lời không kẽ hở, mới khiến Lục Dận Long cảm thấy có lẽ tiểu tử này may mắn mà thôi.
"Tất nhiên là có, Thi đường chủ đối với đệ tử chiếu cố có thừa, mỗi lần trở về đệ tử đều sẽ đi thăm viếng."
"A, gần đây bản tọa không tới, ngươi tới nhớ thay bản tạo vấn an Thi đường chủ."
"Vâng."
Nói xong, hai người không khỏi thầm cảm thán.
"Tiểu tử này giấu thật sâu a."
Nhưng vì hai bên có giá trị để lợi dụng lẫn nhau, cho nên bây giờ không thể vạch mặt, trước theo hợp tác theo nhu cầu là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận