Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 702: Kế Hoạch Ly Gián (2)

"Đúng nha!"
Lâm Nhân Võ bỗng gật đầu một cái:
"Hai đầu lão cẩu kia tự biết không đấu lại ta nên mới làm trò mèo này! Con mẹ nó, thật đúng là vừa ăn cướp vừa la làng, hiện tại lão tử sẽ đi đánh chúng!”
Nhìn tông chủ nhà mình lại chuẩn bị xông ra ngoài, Yến Văn Quang vội vàng hô:
"Tông chủ chậm đã! Nếu hai người họ đã liên thủ bày ra kế hoạch này, chứng tỏ bọn hắn đã đạt thành một loại hiệp nghị nào đó, nếu tông chủ ngài cứ đi như vậy, nói không chừng lại đúng ý hai tên tiểu nhân kia."
Đương nhiên Yến Văn Quang không có thẳng là Lâm Nhân Võ khẳng định đấu không hai đại Huyền Tông liên thủ, chỉ có thể nói vòng vèo như thế.
Quả nhiên, Lâm Nhân Võ nghe xong đã dừng lại, vung tay nói:
"Vậy ngươi nói xem, bây giờ nên làm gì đây!"
"Vẫn xin tông chủ trước yên lặng theo dõi kỳ biến, ta sẽ phái một ít nhân thủ đi hỏi thăm, xem thử đến cùng vì sao Vô Cực trai và Chân Nguyên tông lại đột nhiên liên thủ."
"Cũng được, ai biết hai tên tiểu nhân hèn hạ kia sẽ làm ra chuyện khiến người ta muốn ói thế. Ngươi cứ điều tra cho rõ đi. Điều tra xong, lão tử sẽ đập nát đầu chó của chúng!”
"Vâng! Thuộc hạ sẽ đi thăm dò ngay."
Đồng thời, Doãn Tu Lương ở bên cạnh cũng chắp tay nói:
"Vậy tại hạ cũng tận chút sức mọn, thay Lâm tông chủ ngài điều tra thêm."
"Ừm, đều đi đi đi."
Chờ hai người hành lễ cáo từ xong, sắc mặt Lâm Nhân Võ từ bực bội chuyển thành u ám.
Nếu thật sự như Yến Văn Quang nói, Nhan Tư Uyên và Thu Hồng Lãng đã đạt thành liên thủ, lúc này hắn muốn đoạt bảo thật sự rất khó, nói một cách chính xác hơn là phi thường khó.
Dù sao tu vi ba người bọn họ đều sàn sàn với nhau, nếu không cũng không đạt được thế cân bằng lâu như vậy. Nếu hai người kia liên thủ lại, hắn khẳng định không chiếm được chỗ tốt.
"Thật xúi quẩy!"
Lâm Nhân Võ gắt lên, cũng không biết hai lão cẩu kia bắt đầu làm trò từ lúc nào, lại đi tìm người Thịnh quốc tới cùng hố hắn.
Một bên khác, Nhan Tư Uyên đang ở trong trận doanh nhà mình lấy rượu làm vui thì đột nhiên nghe thủ hạ đến báo cáo, nói Thu Hồng Lãng tìm hắn.
"Để hắn vào đi."
Nhan Tư Uyên buông vò rượu xuống, gật đầu nói.
Chỉ chốc lát sau, Thu Hồng Lãng đã vào tới nơi.
Nhan Tư Uyên tiện tay cầm quăng một vò rượu về phía Thu Hồng Lãng, hô:
"Ta nói này Thu què, vừa rồi ngươi cảm ta làm thịt Lâm lão cẩu kia làm chi?"
Thu Hồng Lãng vươn tay tiếp lấy vò rượu, cười nói:
"Bất kể thế nào đi nữa, trong chuyện này có bóng dáng Thịnh quốc, nếu chúng ta đấu nhau, để họ chiếm được tiện nghi thì coi như xong rồi."
"Cũng đúng..."
Nhan Tư Uyên nói xong thì uống hai ngụm rượu:
"Ngươi nói xem, Lâm lão cẩu có phải hợp tác với người Thịnh quốc thật không?"
"Khó nói lắm, dù sao thật sự hắn đã thả Mạnh Tư Bội đi ngay dưới mí mắt chúng ta.”
"Thật Con mẹ nó, tên chó chết này đúng là ăn cây táo rào cây sung. Ngươi nói xem, nếu hắn thật sự làm vậy, chúng ta có nên tiên hạ thủ vi cường?"
"Trước điều tra cho rõ rồi nói sau, bổn quân vẫn không tin Lâm giáo chủ sẽ thật sự hợp tác cùng người Thịnh quốc."
"A, ai biết được, năm ngoái ta vừa đột phá một tầng, tu vi lão cẩu kia đã mấy năm không tinh tiến. Nói không chừng chó cùng rứt giậu?"
Nhan Tư Uyên khinh thường nói.
"Tóm lại cứ điều tra cái đã, lần này ta tới tìm ngươi cũng là vì chuyện này."
"Được, muốn giúp gì cứ mở miệng."
Nhan Tư Uyên sảng khoái đáp ứng.
Mây đen dày đặc che khuất bầu trời, nặng nề như có quỷ thần muốn giáng lâm, trong đám mây thỉnh thoảng lóe lên một đạo bạch quang. Bước chân người dân vội vàng, muốn về nhà trước khi trời mưa.
Giữa đám người, một lão giả râu dài thoải mái nhàn nhã đi trên đường cái.
Không nhanh không chậm tới trước một khách sạn, lão giả nhìn chiêu bài một cái rồi mới cất bước đi vào.
Được tiểu nhị dẫn dắt, rất nhanh lão giả đã tới đến một gian phòng chữ Thiên phòng.
Chờ tiểu nhị đóng cửa lại và lui ra ngoài, người trung niên đã sớm ngồi bên trong lập tức đứng dậy hành lễ với lão giả nói:
"Bái kiến Lâm tông chủ."
Lâm Nhân Võ gỡ áo choàng trên người xuống, cau mày nói:
"Có chuyện gì sao không nói trong cốc, nhất định phải chạy tới khách sạn này."
Doãn Tu Lương móc một tấm phù chú thổi lửa thắp đèn rồi đáp:
"Hồi bẩm Lâm giáo chủ, thuộc hạ đã bày trận ở đây, không ai nghe được những gì chúng ta sắp nói.”
"Đến tột cùng ngươi muốn nói gì mà thần bí như vậy."
Lâm Nhân Võ ngồi vào trước bàn vuông hỏi.
"Sở dĩ thuộc hạ mời giáo chủ tới gặp mặt là lo ngài bị người hữu tâm trong giáo thấy."
"Người hữu tâm?"
Biểu lộ của Lâm Nhân Võ ngày càng cổ quái:
"Là ý gì?"
Doãn Tu Lương thi lễ với Lâm Nhân Võ một cái rồi đáp:
"Vậy thuộc hạ nói thẳng, hai ngày trước, ngài để ta đi điều tra Vô Cực trai và Chân Nguyên tông, tại sao họ lại đột nhiên liên thủ, trong quá trình điều tra, thuộc hạ phát hiện... Tê..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận