Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 700: Sắp Xếp Chỗ Ở (2)

"Đây là chuyện phân phó tiền bối, ta sẽ làm theo, nếu là ngài chê ta chướng mắt, ta có thể ra ngoài cửa lớn chờ."
"Vậy thì không cần, cứ vậy đi, vất vả cho ngươi rồi."
"Không khổ cực. Mạnh tông chủ, ngài nghỉ ngơi cho tốt nhé."
Lệ Phục Thành nói xong thì đóng cửa lại.
Mạnh Tư Bội nghe tiếng cửa gỗ đóng sầm, đầu tiên là thở dài một hơi nhưng rất nhanh đã mỉm cười.
Nói thế nào đi nữa, nàng cũng có thể tới gần tiền bối hơn rồi.
Vừa nghĩ tới rất có thể tiền bối vẫn luôn một mực âm thầm bảo hộ mình, Mạnh Tư Bội bỗng cảm thấy trong lòng ấm áp, nàng ngồi trước bàn, hai tay chống cằm, đôi chân nhỏ đung đưa dưới bàn.
Không biết tiền bối đến Lương quốc làm gì nhỉ?
Mặt khác, sau khi trở về lập tức Giang Bắc Nhiên liên lạc với Hoắc Hồng Phi, Hoắc Hồng Phi làm việc cũng rất có hiệu suất, vào ban đêm đã chạy tới.
"Bái kiến bệ hạ."
Hoắc Hồng Phi quen thuộc đi vào trong miếu đường, hành lễ và nói với Giang Bắc Nhiên:
"Chuyện náo loạn ngươi nghĩ đến đâu rồi?"
Giang Bắc Nhiên hỏi thẳng vào vấn đề.
"Đã nghĩ xong, ba ngày. Không, trong vòng hai ngày nhất định sẽ cho bệ hạ ngài một câu trả lời hài lòng."
"Không cần đâu, ta đã giúp ngươi tạo ra một nhiễu loạn đủ lớn rồi, ngươi chỉ cần phối hợp một chút là được."
"Nhiễu loạn đủ lớn?"
Hoắc Hồng Phi có chút sửng sốt, không rõ đến cùng là chuyện gì.
"Không sai."
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu, sau đó thuận thế nói kế hoạch của mình cho Mạnh Tư Bội nghe.
"Cái này..."
Hoắc Hồng Phi có chút ngơ ngác, có phải kinh hỉ này tới quá đột ngột rồi không.
Nếu quả thật đúng như hoàng thượng nói, vậy Lương quốc tuyệt đối sẽ bị quấy cho long trời lở đất, thậm chí đủ để khiến nó thương gân động cốt.
Hoắc Hồng Phi nhìn Giang Bắc Nhiên bằng ánh mắt bất khả tư nghị, có thể nhìn ra được sự sợ hãi từ trên gương mặt của hắn.
Thật là lợi hại...
Trong lòng Hoắc Hồng Phi, hết thảy đều không phải trùng hợp, mà là sự an bài của vị hoàng thượng này.
Cái gì mà Huyền Hoàng không cẩn thận ngộ nhập Nguyệt Nha cốc, sao có thể có Huyền Hoàng ngu xuẩn như thế?
Hơn nữa có thể khiến một vị Huyền Hoàng mạo hiểm lớn như vậy để làm việc cho hắn, có thể thấy được thế lực vị hoàng thượng này to lớn thế nào, thủ hạ dưới trướng lợi hại ra sao.
Quả nhiên là trời giúp ta, đã đưa tới cường giả giúp ta báo thù, Đàm gia... Khoản này mười năm nợ này, ta sẽ tính cả gốc lẫn lãi với các ngươi!'.
Nhìn sắc mặt Hoắc Hồng Phi thay đổi liên tục, Giang Bắc Nhiên đổi tư thế ngồi rồi nói:
"Cơ hội đã sáng tạo tốt cho ngươi, ngươi hẳn có thể nắm bắt chứ?"
Hoắc Hồng Phi nghe xong lập tức chắp tay nói:
"Xin bệ hạ yên tâm! Đã có cơ hội tốt như thế, ta làm sao có thể không nắm bắt, nếu vậy thì làm sao xứng hợp tác với ngài. Chỉ là...”
"Cứ nói đừng ngại."
Thấy Hoắc Hồng Phi có vẻ do dự, Giang Bắc Nhiên trực tiếp khoát tay nói.
"Bệ hạ, có thể kêu vị Mạnh tông chủ kia phối hợp cùng ta được không?"
"Đương nhiên có thể."
"Tạ chủ long ân!"
Hoắc Hồng Phi cúi người hành lễ.
Sau khi nói cho Hoắc Hồng Phi biết về chỗ ở của Mạnh Tư Bội, Giang Bắc Nhiên mới đứng lên:
"Hôm nay tới đây thôi, còn chuyện gì cần ta hỗ trợ có thể nói với Phục Thành, hắn sẽ báo lại cho ta."
"Vâng, vậy tại hạ xin phép đi trước."
"Đi thôi."
Chờ Hoắc Hồng Phi rời đi rồi, Giang Bắc Nhiên suy nghĩ một chút, lát sau thân hình cũng biến mất trong miếu đường.
"Ầm!"
Bên trong trận địa của Thương Lôi giáo tại Nguyệt Nha cốc, Lâm Nhân Võ hung hăng ném một cái chén xuống đất.
"Tức chết lão tử!"
Hôm nay mặt mo này của hắn xem như mất hết!
Hắn còn bị Nhan Tư Uyên cưỡi lên trên đầu, không ngừng ị đái, hết lần này tới lần khác hắn còn chẳng cãi lại được.
Nghĩ đến đây, Lâm Nhân Võ vỗ một chưởng nát cái bàn.
Nhưng những thứ này vẫn chưa phải trọng yếu nhất, quan trọng là lời Thu Hồng Lãng nói mới thật sự khiến lửa cháy tới mông hắn.
"Đậu xanh ! Lão tử muốn giết chết các ngươi còn cần hợp tác với đám chó Thịnh quốc kia?"
Chửi mẹ mắng mẹ xong, Lâm Nhân Võ lại dùng một chưởng vỗ nát cái ghế.
Càng nghĩ càng giận, Lâm Nhân Võ không khỏi nghĩ đến Mạnh Tư Bội, đến bây giờ hắn vẫn chưa nghĩ thông suốt được, đến cùng nữ nhân kia muốn gì.
Tỉnh táo lại xong, hắn phát hiện rõ ràng nữ nhân kia không hề xông loạn vào, vô luận là phá Thiên Cảm Nhân Nghi Trận của Doãn Tu Lương, hay bày ra U Hoàng Trận đều chứng tỏ nàng đến là có chuẩn bị.
Có lẽ phía sau nàng có cao nhân chỉ điểm, bằng không sao có thể lỗ mãng xông vào như thế.
Chẳng lẽ là vì dẫn dụ ta tới đó ư! ?
Lâm Nhân Võ nghĩ tới đây bỗng nhiên trừng mắt, càng nghĩ càng thấy đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận