Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 599: Giang Bắc Nhiên Tới

"Người của Xích Nhật giáo đã bao vây Ngũ Lý câu. Huynh đệ, ta nhắc nhở ngươi một câu. Hiện tại khắp nơi trong thành đều là người của bọn hắn. Đoán chừng một khi phát hiện có người muốn tới Ngũ Lý câu sẽ..."
Thạch Lực Cường làm động tác cắt cổ.
"Ta đã rõ."
Tiểu Thất chắp tay với Thạch Lực Cường.
Thạch Lực Cường phủi tay, tiếp tục nói:
"Mặt khác, Xích Nhật giáo làm việc này rất bí ẩn, nếu không phải Tiểu Thất ca kêu ta điều tra, ta thật sự không ngờ ngay bên cạnh lại xảy ra chuyện này. Cho nên hiện tại trừ họ ra vẫn chưa có tông môn nào biết chuyện này. Nếu Tiểu Thất ca thật muốn làm gì đó. Huynh đệ, ta cho ngươi một chủ ý, bán tin này ra ngoài, dẫn nhiều người tới, khi đó sẽ dễ đục nước béo cò hơn. Đương nhiên, nếu huynh đệ muốn dám làm vậy thì nên suy nghĩ kỹ trước khi hành động.”
"Ừm, ta sẽ suy tính thật tốt."
Tiểu Thất gật đầu:
"Mặt khác những bí cảnh khác có tin gì không?"
"Có nhiều, nhưng đều hỗn tạp. Dù sao Tiểu Thất ca ngươi cũng biết, ta chỉ có chút thủ đoạn trong Phượng Song thành này. Nếu tra nơi khác ta phải tìm người hỗ trợ, tin tức sẽ không quá rõ ràng, cũng khó đảm bảo thật hư.”
"Mặc kệ thế nào cũng hãy nghe ngóng cho ta.”
"Được, vậy ngươi cẩn trọng.”
Sau một nén nhang, Tiểu Thất rời khỏi nhà Thạch Lực Cường, đi về một hướng.
Trong khách sạn Vinh Khánh, Lâm Du Nhạn đang luyện chữ, đây là tháng quen hằng ngày của nàng. Cộng với mấy ngày nay nàng rất hạnh phúc, tự nhiên muốn lưu giữ lại.”
"Hôm nay sư huynh lại kêu tên ta một lần, tính lúc bắt đầu hành trình tới nay, đây đã lần thứ bảy, đây là yêu chiều cỡ nào chứ.”
Lâm Du Nhạn che mặt đỏ bừng, phảng phất như nghe thấy Giang Bắc Nhiên kêu tên mình thông qua lệnh bài. "Thùng thùng."
Lúc này, tiếng đập cửa vang lên, Lâm Du Nhạn mở miệng nói:
"Vào đi."
Kẹt một tiếng, cửa phòng bị mở ra, Tiểu Thất đi tới chắp tay nói:
"Đại tẩu, chuyện đều có manh mối."
"Được, ngươi nói đi."
Lâm Du Nhạn để bút xuống gật đầu nói.
Tiểu Thất kể lại tỉ mỉ mọi chuyện rồi chắp tay nói:
"Tổng hợp tin tức này mà ra, khả năng cao người tẩu tử muốn tìm có thể ở Ngũ Lý câu."
"Xích Nhật giáo..."
Nếu nói một tuần nói, Lâm Du Nhạn khẳng định chưa từng nghe qua môn phái nhỏ này.
Nhưng vì phải được sư huynh nhắc nhở, cho nên nàng đã tìm hiểu về các tông môn lớn nhỏ ở Kỳ quốc.
Xích Nhật tông chính là một trong các môn phái nhỏ ở Hoàng Bình quận, tông chủ hình như chỉ là Huyền Tông ngũ giai, thuộc miễn cưỡng có thể khai tông lập phái trong Kỳ quốc.
Ừ...
Suy nghĩ một lát, Lâm Du Nhạn cảm thấy chỉ bằng một môn phái nhỏ như thế, cô cô chỉ cần báo tên đã đủ hù chết bọn họ, họ nào có lá gan chống đối cô cô.
Nghĩ một hồi, Lâm Du Nhạn quyết định truyền âm cho sư huynh:
"Sư huynh, Tiểu Thất đã điều tra được một chút manh mối."
Sau đó nàng thuật lại tin tức đã nghe.
"Được, ta tới ngay."
Sau đó, ánh sáng lên lệnh bài lần nữa ảm đạm đi.
Nghe Vương đại ca muốn tới, Tiểu Thất lập tức đặt một cuốn sổ trên bàn:
"Tẩu tử, ta có chuyện cần làm, ngài cùng Vương đại ca từ từ trò chuyện, ta ở dưới lầu, nếu có chuyện gì, ngài có thể cho tiểu nhị gọi ta."
Lâm Du Nhạn cầm cuốn sổ hài lòng gật đầu, ném một khối ngọc bài cho Tiểu Thất:
"Khối lệnh bài này dù kém so với lệnh bài Lâm gia ta nhưng vẫn có chút phân lượng trong Kỳ quốc. Nếu về sau ngươi gặp phải phiền toái gì đó, có lẽ nó sẽ cứu được ngươi một mạng."
Nhận lấy lệnh bài, Tiểu Thất nhìn cũng không dám nhìn mà trực tiếp cúi đầu cảm tạ:
"Đa tạ tẩu tử, vậy ta lui xuống trước."
Chờ Tiểu Thất lui ra, Lâm Du Nhạn mới lấy sổ xem, muốn lát nữa suy huynh tới sẽ đối đáp trôi chảy.
Sau nửa canh giờ, cửa sương phòng bị gõ, Lâm Du Nhạn vội vàng cất sổ, sửa sang lại tóc và dung nhan một chút rồi đi mở cửa phòng.
Thấy sư huynh sau vài hôm không gặp, Lâm Du Nhạn cảm thấy toàn thân tê dại.
"Sư... Sư huynh."
Lâm Du Nhạn đỏ mặt hô.
Giang Bắc Nhiên quét mắt nhìn gian phòng một chút rồi dò hỏi:
"Tiểu Thất đâu?"
"Hắn nói có chuyện cần làm nên ra ngoài rồi."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, vào phòng đóng cửa lại.
Hắn ngồi vào bàn, không hỏi Lâm Du Nhạn mà nhớ lại đoạn đường tới nơi này.
Dưới tình huống không có Lâm Du Nhạn, nhiệm vụ được phát động tám lần, dù tiêu hao cực lớn nhưng vẫn tốt hơn so với ở cùng nàng ta.
Mà mấy hôm nay Giang Bắc Nhiên cũng không rảnh, sau khi bố trí "Phòng an toàn" xong, mỗi ngày hắn đều ra ngoài "Đi dạo" một chút, phát động vài nhiệm vụ rồi mới về.
Hắn cũng không tham, dù sao tha hương nơi đất khách quê người, lại nguy hiểm như thế, không cần mỗi ngày đều phải phát độn quá nhiều nhiệm vụ, dù sao vẫn còn nhiều thời gian.
Bây giờ đã qua nhiều ngày như vậy, hắn đã nhận thêm không ít điểm thuộc tính mới.
Thuộc tính cơ sở thì có ba loại mới, cộng với bốn cái cũ thì có bảy cái mới.
Kỹ nghệ thì nhiều hơn, đã được mười tám loại, so với huyền môn thập lục nghệ nhiều hơn hai loại. Giang Bắc Nhiên biết đây chưa hết, hẳn vẫn còn loại mới.
Nhận được nhiều điểm mới như thế, đương nhiên Giang Bắc Nhiên cũng vui, nhưng vẫn có chút sầu.
Phải tốn bao lâu mới tích đầy chúng đây...
Bạn cần đăng nhập để bình luận