Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1007 -



Chương 1007 -




Mới đầu nó tưởng bà chủ lưỡng lự người được chọn là do động lòng trắc ẩn, còn đang sắp xếp ngôn từ khuyên cô đừng sinh lòng cảm thông, mấy tù nhân này đều có chỗ rất đáng hận.
Nhưng nó lại bất lực vì còn chưa sắp xếp ngôn từ thỏa đáng thì bà chủ đã thông suốt, thậm chí còn tìm ra giải pháp thay thế.
0815 bên kia cũng sững sờ, 0816 thấy anh ấy bất động hồi lâu bèn hỏi anh ấy bị cái gì.
0815 vuốt chóp mũi, mặt nạ sắt thép không thể làm ra biểu cảm gì: “Đột nhiên thấy Lộ Dao khá có tố chất làm cai ngục.”
0877 đối diện nói: “Anh muốn cô ấy chết hả? Người dịu dàng rộng lượng đến thế, dù đổi sang cơ thể người máy, mấy tên xấu xa trong nhà giam cũng có thể nhìn cái là nhận ra đó là Bồ Tát sống rồi.”
“Bồ Tát sống” là một trong những từ cửa miệng dạo gần đây của 0877, hậu di chứng để lại sau khi đọc &LTT;ây Du Ký>.
0829 tiếp lời: “Bồ Tát sống tạo hình cho cơ thể người mấy bằng tay không ấy hả?”
0877: “... Chắc chắn Bồ Tát phải có bản lĩnh nào đó.”
0815 không hơi đâu nghe tiếp, lập tức báo ý kiến của bà chủ cho trưởng khu Kieran, đúng như dự đoán nhận được mệnh lệnh chấp hành.
Tối đó, tám tù nhân được đưa đến đấu trường võ thuật mười lăm tầng dưới lòng đất của phòng thẩm vấn tinh thần ở khu bảy.
Gần sáng, sau khi trải qua trận chiến quyết liệt dài tận mười tiếng đồng hồ, hai tù nhân người máy cố chống đỡ cơ thể tàn tạ đứng trên đấu trường.
Trong trận chiến tận tâm tận lực lâu rồi mới có này, tám tù nhân dùng hết chất xám và mọi thủ đoạn, cơ thể người máy và giá trị tinh thần đều bị bóc lột đến cực hạn, cuối cùng cũng phân được thắng thua.
Cai ngục vây xem ở bên ngoài cảm thấy cực kỳ sốc.
Thẩm vấn tinh thần rườm rà và lao động cải tạo khô khan không hề khiến tù nhân suy sụp xấu hổ, thế mà một hoạt động tuyển tình nguyện viên lại ép họ đến đường cùng.
Kết quả chung cuộc cũng khá bất ngờ, tù nhân được công nhận là giá trị tinh thần cao nhất và thủ đoạn tàn nhẫn nhất lên sàn đấu chưa được nửa tiếng đã bị cướp đi năng lực hành động, vỏ não kim loại kiên cố bị đập nát, não điện tử lòi ra ngoài.
Chấp niệm dành cho tiệm sách của những tù nhân còn lại đã áp đảo bản tính tàn nhẫn của họ, không ai cướp đoạt, chơi đùa bộ não đó mà chỉ không ngừng cấu xé tàn sát lẫn nhau như dã thú cấp thấp trong rừng.
Mãi đến cuối cùng, trên chiến trường chỉ còn lại hai cơ thể tàn tạ đứng thẳng.
Các cai ngục không hề nghi ngờ, giả sử tiệm sách chỉ cần một tình nguyện viên, thì hai tù nhân kia vẫn sẽ tiếp tục chiến đấu cho đến khi nào trên sàn đấu chỉ còn lại một người mới thôi.
...
Lộ Dao tăng ca trong hạt giống không gian, tiếp tục dịch cuốn sách tối nghĩa khó hiểu thì bỗng nhận được tin nhắn của 0815.
Nửa tiếng sau, một chiếc phi thuyền đỗ ở sân trống ngoài cổng tiệm sách.
0815 đi đầu, hơn mười cai ngục mặc đồng phục đen bước xuống khỏi phi thuyền, tay xách tám chiếc vali kim loại đen thui.
Sảnh tiệm sách đang sáng đèn, bà chủ khoác chăn mềm màu hồng xám bước ra, Ngân Hoa và 06 theo sát bên cạnh cô.
Tiểu đội cai ngục nối đuôi nhau đi vào tiệm sách, đặt vali xuống sảnh.
0815 tiến lên nói chuyện với Lộ Dao: “Người ở đây cả rồi, cơ thể người máy nát không còn gì. Tối nay cần phải đưa mấy tù nhân này về nhà giam, thợ sửa chữa trên đảo đã tan làm. Trưởng khu Kieran nói nếu bị thương vì tuyển chọn tình nguyện viên thì chỉ có thể nhờ bà chủ chịu trách nhiệm.”
Giọng điệu của 0815 lạnh băng cứng nhắc, thật ra là anh ấy thấy hơi ngại.
Cai ngục giữ vali trông có vẻ lạnh lùng, thật ra đều đang lén quan sát phản ứng của bà chủ.
Sửa cơ thể người máy vừa tốn thời gian, vừa tốn sức lực và cả tiền bạc, thọ sửa chữa trên đảo vốn chỉ phục vụ cho cai ngục thôi, ngày thường cùng lắm là định kỳ kiểm tra trạng thái cơ thể người máy cho tù nhân, còn phải lấy phí sửa chữa đắt đỏ nữa cơ.
Tám người này dốc hết sức lúc đánh nhau nên mới rơi vào kết cục thảm thương thế này.
Nghe nói bà chủ tiệm sách có năng lực khôi phục cơ thể người máy, đa số cai ngục đều thấy nghi hoặc trong lòng, chỉ nói là khu tám cố tình làm khó tiệm sách, suy cho cùng thì trận thi đấu này cũng là vì tuyển chọn tình nguyện viên cho tiệm sách mà ra.
Lộ Dao đã trao đổi với 0815 từ trước nên biết anh ấy đến đây có mục đích gì, nghe vậy thì bình tĩnh gật đầu: “Nâng hai người thắng cuộc ra trước đi.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận