Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1389 -



Chương 1389 -



Có điều giàu nghèo ở đây không được phân chia theo tiêu chuẩn tiền bạc. Người bình thường muốn sống ở Thần giới thì phải giao tín ngưỡng thuần túy của mình cho thần linh.Nói cách khác, Thần giới là một mảnh đất giàu có, sống ở đây không cần lo lắng thiếu nước thiếu lương thực, cũng không cần lo sẽ bị ma vật đánh úp.Thần linh phụ trách bảo vệ thần học việc và người bình thường, cái giá mà phàm linh cần phải trả là tín ngưỡng.Lộ Dao nghe được rất nhiều tin tức, rằng Thần Điện chí cao đã bày vô số bẫy rập ở Thần giới, chỉ chờ Thiên Ma giáng thế là nhân cơ hội giết luôn.Thật ra Thần Điện chí cao đã nhận được thông tin cô đến Thần Ma giới rồi. Tuy cô chưa xuất hiện nhưng ngày nào cũng gửi đồ đến Phục Thần Điện cho Lục Minh Tiêu đang bị giam ở đó.Có vô số thần học việc nghe tin chạy đến Thần giới, muốn tranh chút công lao giết Thiên Ma, thậm chí còn có người mong ước có thể ngộ đạo thành thần.*Thần giới, Phục Thần Điện.Sau chuyện lấy thần cốt kia, Ban Huyễn và Ngọc Hương được sắp xếp đến Phục Thần Điện làm giám ngục.Hai người đều xuất thân từ con người, vừa thành thần chưa lâu, chưa đủ trải nghiệm, cũng không có quyền phát biểu hay núi dựa gì. Sau khi nhận được lệnh làm giám ngục Phục Thần Điện, hai vị thần nhỏ bé nơm nớp lo sợ ôm chăn đệm đến đó canh gác.Chúng thần đều đã nghe nói đến chuyện thần y quan tự lấy thần cốt của bản thân trong Phục Thần Điện, vậy nên ngày đầu tới, Ban Huyễn và Ngọc Hương sợ đến mức không ngủ nổi, lại không dám cãi lệnh từ thượng thần.Ngày vào điện, hai người đã dùng Phục Thần mộc đóng chặt ô cửa sổ ở phòng giam của Thí Thần lại.Nhưng ngày hôm sau một cành hoa tươi mới vẫn xuất hiện trong phòng giam của Thí Thần như thường.Hai người bọn họ không dám có hành động gì khác nữa.Từ đó đến nay đã mấy ngày trôi qua. Ban Huyễn và Ngọc Hương ngoan ngoãn làm giám ngục, không dám nhúng tay vào chuyện của Thí Thần nữa. Chuyện tự lấy thần cốt đáng sợ kia không xảy ra, tất cả mọi thứ đều vô cùng bình thường, nhưng cũng có thể đây là bình yên trước giông bão.Cốc cốc cốc...Tiếng gõ nhẹ có quy luật vang lên ở cửa điện. Rõ ràng là từ cửa vào đây còn một quãng đường rất xa nhưng bọn họ lại như nghe tiếng động văng vẳng bên tai.Ngọc Hương mở choàng mắt, nghiêng tai lắng nghe và xác định đúng là có tiếng gõ cửa ngoài điện, mà giờ phút này cô ấy lại đang ngủ ở tầng ba mươi ba trong ký túc xá dành cho giám ngục.Chẳng lẽ kết giới phệ ma bên ngoài Phục Thần Điện có vấn đề?Dạo gần đây chủ thần Phạm Thiên như biến mất, Nghị Sự Điện thì ngày nào cũng bàn chuyện hàng phục Thiên Ma.Sau khi biết được chuyện Phục Thần mộc không thể cản được sự thăm viếng của Giám Thần, hơn nữa ngày nào cũng có hoa tươi xuất hiện trước bàn của Thí Thần, nữ thần Vận May đã âm thầm bàn bạc cách đối phó với chúng thần.Đêm khuya hôm qua, một kết giới kiên cố đã được bọn họ dựng lên ngoài Phục Thần Điện, chuyên dùng để bẫy Thiên Ma.Ngọc Hương khoác áo lên rồi đi xuống tầng, giữa chừng thì gặp Ban Huyễn vừa từ tầng tám mươi mốt xuống.Ban Huyễn lắc đầu nói: "Chưa đến."Ngày thường vào thời gian này hoa tươi còn dính sương đã xuất hiện trên bàn trong phòng giam của Thí Thần, thỉnh thoảng còn đi kèm với một tờ giấy nhắn xinh xắn nữa.Mắt Ngọc Hương sáng bừng lên, đoán rằng có lẽ kết giới phệ ma đã phát huy tác dụng.Từ khi tiên đoán Thiên Thư xuất hiện, Thiên Ma như đè đầu cưỡi cổ chúng thần vậy, nếu không nghĩ ra cách chống lại thì Thần giới sẽ có nguy cơ sụp đổ.Hiện tại biết được kết giới phệ ma hữu dụng, Ngọc Hương không khỏi thở phào nhẹ nhõm, có cảm giác như nhìn thấy hy vọng.Ngọc Hương và Ban Huyễn cùng đi xuống dưới tầng, vừa đi vừa đoán xem người gõ cửa là ai.Thượng thần ra vào Phục Thần Điện không cần gõ cửa, hạ thần thì gần đây không tới Phục Thần Điện, có thể đi đường vòng chắc chắn sẽ đi đường vòng.Cửa điện mở ra, Ngọc Hương và Ban Huyễn không thấy ai bên ngoài nên ngó đầu ra xem thử. Sau khi cúi đầu, cả hai giật nảy mình.Một hàng chim sẻ màu đen xếp thành hàng trước cửa, con nào cũng cẩn thận ngậm một cành hoa tươi còn dính sương sớm. Cành hoa được chúng nó nâng lên giữa không trung nên không dính chút bụi nào. Phía sau còn có bốn chú chim đen đồng tâm hiệp lực ngậm một tấm vải bọc hộp đựng thức ăn nữa.Thấy cửa điện mở ra, đàn chim không chút khách sáo bay luôn vào trong, chẳng thèm cả sợ hãi. Trong lúc Ngọc Hương và Ban Huyễn ngẩn người, chúng đã ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào trong điện rồi, sau đó cả bầy giương cánh bay một vòng quanh đại điện rồi chợt biến mất tăm.Ngọc Hương và Ban Huyễn giật mình hoảng sợ, sau khi hoàn hồn thì chia ra một người vội vàng chạy lên tầng, một người chạy ra ngoài tìm người giúp đỡ.Lúc Ban Huyễn chạy tới phòng giam của Thí Thần thì thấy đội ngũ sẻ đen đang cẩn thận đặt hoa vào lồng ngực anh, có mấy đứa thì cúi đầu dùng mỏ đẩy hộp đựng thức ăn được bọc trong túi vải màu hồng nhạt mềm mại vào tầm tay anh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận