Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 490 - Đạt được cảm giác thành tựu từ công việc nhỏ này 1



Chương 490 - Đạt được cảm giác thành tựu từ công việc nhỏ này 1




Đạt được cảm giác thành tựu từ công việc nhỏ này 1
Bình thường lòng dạ Phương Tòng thâm sâu nên rất hiếm khi thể hiện cảm xúc ra mặt như thế này.
Mặc dù hơi ngạc nhiên nhưng Trần Huy Sinh vẫn thật thà đáp: "Thì ở chỗ ngã tư đối diện đấy. Có hai bà cháu bày mấy hộp đồ ăn ra bán ở đó, số lượng không nhiều lắm, sau khi tôi mua xong thì bọn họ cũng dẹp quầy luôn. Chẳng lẽ mấy món này có vấn đề?"
Phương Tòng liên tục nhét bánh bao vào miệng nhai, ăn hết lại cầm bánh rán lên cắn một cái rồi lắc đầu nguầy nguậy: "Anh mua mà không nếm thử à?"
Trần Huy Sinh lắc đầu: "Dù sao thì mùi vị cũng giống nhau cả, nếm hay không có khác gì nhau đâu?"
Trong lúc không hề có sự chuẩn bị trước nào, Phương Tòng bị thức ăn có hương vị gần như giống thật này dọa cho giật bắn mình. Đến khi đầu óc vừa kích động đến nỗi trắng xóa dần dần bình tĩnh lại rồi, anh ta mới hất đầu ra hiệu cho Trần Huy Sinh: "Anh nếm thử một miếng đi đã."
Trần Huy Sinh cầm bánh bao lên cắn thử. Bánh bao vỏ mỏng nhân nhiều, vừa cắn một miếng đã có nước thịt chảy ra, ngon hơn đồ ăn bán bên đường ở khu Bắc vô số lần.
Anh ta trợn tròn mắt, ngơ ngác ngước mặt lên liếc nhìn Phương Tòng, sau đó cắn liên tục ăn hết một cái bánh bao rồi mới nói với vẻ hối hận: "Biết vậy tôi đã mua nhiều hơn rồi, có chút ít thế này sao đủ ăn?"
Phương Tòng cầm bánh rán nhân khoai tím lên gặm. Vị ngọt nhè nhẹ lan tỏa khắp đầu lưỡi làm tâm trạng anh ta cũng thư giãn hơn trước nhiều. Anh ta quay đầu lại nhìn con đường trống trải: "Anh nghĩ sao?"
Trần Huy Sinh mở nắp hộp đựng đồ ăn ra rồi cho muỗng vào múc một viên hoành thánh lên. Lớp vỏ bán trong suốt bọc lấy cục thịt đầy ứ, còn thoáng thấy được chút xanh biếc của hành lá xắt nhỏ nữa, mới cắn một cái đã thấy vừa mềm vừa dai rồi.
Gia vị nêm nhạt nhưng trong canh có cho bột tiêu xay nên mới ăn được mấy miếng đã chảy mồ hôi đầm đìa rồi.
Trần Huy Sinh giơ tay lên quệt mồ hôi trên chóp mũi rồi mới đáp: "Chắc chắn mấy món này không phải do mấy cửa hàng bịp bợm ở khu Nam làm ra. Nếu hỏi tôi nghĩ sao thì tôi chỉ nghĩ được đến một nơi thôi."
Phương Tòng hơi nhíu mày: "Ý anh là cửa hàng mới mở ở khu chúng ta đó hả?"
Trần Huy Sinh gật đầu: "Cửa hàng số mười ba khu Bắc. Dù sao thì hôm nay chúng ta cũng rảnh mà, anh có muốn tới xem thử không?"
Cửa hàng số mười ba khu Bắc, Mô hình nhà mini DIY sáng tạo Lộ Dao.
Một cửa hàng trông có vẻ không có gì đặc biệt nhưng gần đây lại gây được tiếng vang rất lớn ở phố U Linh.
Đầu tiên là một màn trình diễn pháo hoa rất phô trương đột nhiên diễn ra vào sáng sớm một ngày nào đó. Gần như tất cả các ngõ ngách trên phố U Linh đều nghe thấy tiếng pháo nổ.
Cảnh tượng cá nhà táng cắn mực khổng lồ sáng hôm ấy đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người dân ở đây.
Sau khi màn trình diễn pháo hoa kết thúc, những con sứa nhỏ độc đáo rơi xuống cùng lời quảng cáo ngắn khiến người đọc được sáng mắt.
Có không ít người bị quảng cáo thu hút đến cửa hàng DIY xem thử.
Vừa rồi sau khi ăn bánh bao xong, Trần Huy Sinh lập tức nghĩ ngay đến đồ ăn vặt mình từng ăn trong cửa hàng DIY. Cả hai món anh ta đã được nếm đều ngon như đồ thật vậy.
Ăn bánh rán nhân khoai tím xong, Phương Tòng bưng bát hoành thánh lên mở nắp rồi im lặng ăn tiếp.
Một bát hoành thánh nhỏ gồm mười hai viên nhưng Phương Tòng lại cảm thấy chưa ăn được mấy đã hết rồi.
Anh ta dốc ngược bát húp sạch trơn nước dùng sau đó lau miệng đứng dậy: "Đi thôi, chúng ta qua cửa hàng kia xem thử."
---
Cửa hàng DIY ở khu phố phía Bắc.
Số lượng khách tới vào buổi chiều còn nhiều hơn cả buổi sáng. Sau khi đăng ký và lấy số, khách ngồi đầy cả sảnh lớn không muốn ra ngoài.
Thế nên sau khi bàn bạc với ba tình nguyện viên, Lộ Dao quyết định sẽ bắt đầu sử dụng cả phòng học số ba.
Công việc đăng ký trước quầy lễ tân sẽ được giao cho Hoàng Kỳ phụ trách. Bùi Tất sẽ phối hợp với Lưu Tịnh và Tiểu Thái giám sát phòng học số một và số hai. Lộ Dao sẽ dẫn theo Cam Kình và Trần U vào hướng dẫn khách hàng ở phòng học số ba.
Ba phòng học cùng được đưa vào sử dụng mới có thể chứa được gần hết khách chờ bên ngoài.
Trong phòng học, khách hàng bắt tay vào tự làm đồ ăn ngon theo video hướng dẫn. Tiếng bát đũa nồi niêu va vào nhau không ngừng vang lên.
Lộ Dao đứng trước bàn làm việc trên bục giảng quan sát mọi người bận rộn, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Cam Kình và Trần U đang đứng ở hai góc lớp.
Sau khi có tình nguyện viên tham gia, ba nhân viên được ủy ban phân tới cửa hàng dần không còn được trọng dụng nữa. Lý do là vì bọn họ có tính nguy hiểm nhất định, thỉnh thoảng lại phân tán sự chú ý của Lộ Dao và tăng thêm lượng công việc cho cô.
Năng lực làm việc của Cam Kình và Trần U không hề thấp, cứ để bọn họ đi kè kè bên người mình như vệ sĩ thì cũng lãng phí.
Trong lòng Lộ Dao bắt đầu nghĩ cách sắp xếp cho hai người này. Cô đang muốn mở thêm hai phòng học nữa ở phía hành lang đối diện.
Sau hai ngày quan sát, cô nhận thấy khách trong cửa hàng cơ bản đều là người trưởng thành cả, nhỏ nhất cũng đã mười lăm tuổi rồi, khả năng tự quản lý bản thân khá mạnh, không cần giáo viên hướng dẫn phải kè kè bên cạnh mọi lúc nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận