Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 859 -



Chương 859 -




Cánh cửa khép lại phân nửa, đằng sau cánh cửa ấy không có bất kỳ tiếng động nào.
Như cô ấy suy đoán, trong nhà vắng tanh.
Thật ra lúc nãy gặp zombie biến dị dưới lầu, Khương Nghệ Phỉ đã nhận ra rồi.
Nếu cha mẹ ở trong nhà, chắc chắn trốn không thoát thủ đoạn hiểm độc zombie biến dị.
May thay trong nhà không có ai, cũng không thấy thi thể.
Khương Nghệ Phỉ đi đảo qua mấy căn phòng, đã lâu lắm rồi cô ấy không về nhà, trông căn nhà có vẻ như không thiếu thứ gì nên không thể từ hiện trường suy đoán rốt cuộc cha mẹ đã xảy ra chuyện rồi hay vẫn còn đang khỏe mạnh.
Cô ấy đứng trước bệ cửa sổ một lát, giơ tay dụi mắt rồi quay người cầm khung ảnh cả nhà hạnh phúc để ở giữa kệ trang trí lên.
Cô ấy đã chụp một bức ảnh với cha mẹ ở tiệm chụp ảnh dưới lầu vào năm cô ấy đậu đại học. Cha mẹ ngồi cạnh nhau, cô ấy đứng sau lưng họ, cả ba người đều nở nụ cười mỉm trên gương mặt.
Một bức ảnh cả nhà hạnh phúc không thể tầm thường hơn nhưng Khương Nghệ Phỉ lại gỡ ảnh trong khung ảnh xuống, nâng niu bỏ vào túi vải tựa như bảo vật rồi quay người nói với Lộ Dao và Lục Minh Tiêu: “Họ không còn nữa. Mọi người vẫn đang chờ ở dưới, mình xuống dưới trước thôi.”
Nếu cha mẹ còn sống, lúc đi sẽ không để sót lại bức ảnh cả nhà hạnh phúc này đâu, trái tim của Khương Nghệ Phỉ hoàn toàn trĩu nặng nhưng lại giữ được lý trí một cách lạ lùng.
Bà chủ cố tình vòng đường xa đến đây vì cô ấy, đồng nghiệp cũng đang chờ cô ấy dưới lầu, cô ấy không thể mất kiểm soát nổi điên tại đây được.
Nhóm ba người Lộ Dao quay về theo đường cầu thang đã đi lúc lên, suốt dọc đường không còn gặp trở ngại gì nữa, thuận lợi từ tầng mười tám về đến tầng một rồi men theo lối đi rải đá cuội ra khỏi khu dân cư Duyệt Hải.
Nhân viên vốn nên ở trong xe trông chừng lại không ở trên xe mà gần như xuất hiện cùng lúc với nhóm ba người Lộ Dao, có điều là họ đi qua từ con đường đối diện khu chung cư Duyệt Hải, còn có bốn người lạ đi cùng --Hai nam hai nữ, độ tuổi đều tầm ba mươi, sắc mặt hơi lạ, mặt bủng da chì, ánh mắt ảm đạm.
Có một cô gái có khóe mắt sưng đỏ, trông như đã khóc.
Tạ Tử lê và Quán Trọng thấy nhóm Lộ Dao về rồi thì chạy tới báo cáo.
Họ vốn chờ tiểu đội Lộ Dao ở trong xe, vô tình nghe thấy trên tầng lầu cao đối diện đường có người kêu cứu.
Nơi này không phải thành phố Cao Thăng, không xây dựng hệ thống chạy vặt, tuân theo đào tạo nghiệp vụ của cửa hàng nên ba nhân viên chạy vặt mới đầu không muốn để ý.
Chỉ là tình hình của bốn người kia quả thật vô cùng cấp bách, họ gặp zombie dị hóa tốc độ ở tầng lầu cao, bị dồn đến đường cùng, suýt thì nhảy lầu.
Tạ Tử Lê do dự một lát rồi quyết định cứu người.
Ma Bảo và Quán Trọng cân nhắc mấy giây rồi cũng đồng ý đi chung.
Hạ Hoài Tung và Chu Minh Dương thì đơn giản là sợ bị bỏ lại trong xe, nhất quyết đòi đi chung với họ.
Năm người đồng lòng, bắt đầu hành động không cần tính toán kế hoạch, chẳng ai nhớ liên lạc với bà chủ một tiếng, may sao đã thuận lợi cứu người.
Giờ thuật lại trước bà chủ, biểu cảm và giọng điệu của nhân viên khó mà giấu được sự thấp thỏm.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ báo báo: [Bốn người này là người sống sót cuối cùng trong phạm vi năm kí lô mét vuông.]
Lộ Dao không quở trách họ mà quay đầu nhìn xung quanh, sau đó giơ tay gọi nhân viên: “Đưa họ lên xe, rời khỏi đây trước.”
Zombie gần đây đang tụ lại, zombie bạo động sắp đến rồi.
Bốn người sống sót được nhét vào thùng hàng sau xe vận chuyển, Hạ Hoài Tung, Khương Nghệ Phỉ và Chu Minh Dương ngồi chung với họ.
Xe vận chuyển đâm quàng đâm xuyên, chạy vụt đi trên đường lớn.
Trong thùng xe, nhân viên và bốn người Trương Ái Quân mỗi phe ngồi một bên, tựa vào vách thùng xe, ai cũng không chịu chủ động nói chuyện.
Tâm trạng của Khương Nghệ Phỉ đang suy sụp vì chuyện người thân, cô ấy ngồi cúi đầu ngoài rìa.
Qua một lúc lâu sau, Hạ Hoài Tung nhận được liên lạc từ lộ Dao, hỏi thăm mấy người này đi đâu, nếu tiện đường thì có thể đưa họ đi một chuyến.
Trương Ái Quân là đội trưởng của tiểu đội bốn người, lập đội ra ngoài tìm người, không những nhiệm vụ thất bại mà còn chết mất ba người. Nếu không phải trùng hợp gặp được nhóm Hạ Hoài Tung, họ cũng sẽ chết trong khu dân cư lúc nãy.
Hạ Hoài Tung hỏi họ đi đâu, Trương Ái Quân chần chừ một lát rồi nói ra một địa chỉ, anh ta nhận ra những người này không phải người bản địa tại thành phố Chung Linh.
Lộ Dao nghe Hạ Hoài Tung báo cáo, không nói thêm gì.
Chỉ có thể nói là trùng hợp thật, nơi bốn người này muốn đến cũng giống họ.
Xem ra họ là người đến từ khu vực người sống sót, trùng hợp gặp được tiểu đội Lộ Dao.



Bạn cần đăng nhập để bình luận