Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 638 - “Tôi thì không để tâm chuyện này cho lắm, chỉ cần mọi người không sợ là được.” 1



Chương 638 - “Tôi thì không để tâm chuyện này cho lắm, chỉ cần mọi người không sợ là được.” 1




“Tôi thì không để tâm chuyện này cho lắm, chỉ cần mọi người không sợ là được.” 1
Lục Minh Tiêu: “Là người đưa cậu tấm tờ rơi này.”
Tạ Vũ rút một chiếc khăn lông lập tức quay người bước đến chỗ Lục Minh Tiêu: “Giáo quan, anh quen cô ấy sao?”
Lục Minh Tiêu dựa ra sau ghế, anh không trả lời mà chỉ thờ ơ hỏi ngược lại: “Các cậu đã gặp phải chuyện gì ở thành phố Cao Thăng thế?”
Tạ Vũ lấy làm lạ, nếu như giáo quan đã quen biết với Tina và Lộ Dao thì không chừng có thể thuyết phục hai người họ đến căn cứ Hy Vọng, vì thế anh ấy đã ngồi xuống ngay: “Trên đường đi thì không gặp vấn đề gì cả, mọi chuyện đều rất thuận lợi, nhưng khi đến nơi lấy nguyên vật liệu thì lại xảy ra chút sự cố. Nơi đó bị một con nhện to bằng một người chiếm giữ, xung quanh bị giăng đầy mạng nhện màu trắng, nhưng ngặt nỗi lúc bọn tôi vào đó thì không hề phát hiện chuyện này, thế nên lúc định rời đi mới phát hiện mình không thể tìm được đường ra.”
Nói đến đây, Tạ Vũ nhớ lại chuyện đó, nếu như không gặp được Tina và Lộ Dao thì có thể bây giờ họ vẫn còn bị nhốt ở đó.
Mãi cho đến bây giờ anh ấy vẫn chưa hiểu được nguyên nhân thang cuốn biến mất và tại sao nhện zombie kia lại chiếm đóng nơi đó, sau khi chuyện đã qua đi, bây giờ suy nghĩ lại thì càng thấy Tina thật sự rất đáng sợ.
Trước khi đi anh ấy còn quan sát những cái kén màu trắng khổng lồ đang treo lơ lửng trên trần nhà, căn cứ vào thói quen ăn uống của loài nhện thì có lẽ những cái kén hình quả trứng đó đều là thức ăn dự trữ của nó, hơn nữa nó đã biến thành những “ống thức ăn” mà nhện zombie có thể ăn bất cứ lúc nào.
Lục Minh Tiêu không hề hứng thú với những chuyện này nhưng anh cũng không ngắt ngang.
Lộ Dao không hề xuất hiện trong thời gian đã định mà thế giới này lại đột nhiên xảy ra thay đổi ngoài ý muốn, anh đã điều tra ra nguyên nhân nên cuối cùng quyết định ở lại căn cứ đợi cô đến.
Nhưng cô lại không hề xuất hiện ở địa điểm mà anh dự đoán, Lục Minh Tiêu biết mối liên hệ giữa mình và cô đang ngày một yếu dần đi.
Lục Minh Tiêu kiên nhẫn nghe Tạ Vũ nói hết những chuyện đã gặp phải trên đường, còn Tạ Vũ thì chỉ mải mê tập trung vào Tina.
Anh ấy còn luôn miệng khen tư chất của cô gái tóc đỏ đó rất tốt, khiến người khác phải kinh ngạc, một quyền là có thể đập chết con zombie biến dị đột nhiên xuất hiện kia, một cước là có thể đạp bay con nhện khổng lồ ấy ra xa tận mười mét.
Lục Minh Tiêu không còn kiên nhẫn nữa đưa tay lên xoa mi tâm, cố gắng chịu thêm một lúc nhưng không chịu nổi nữa nên đã lên tiếng hỏi: “Còn có cô gái nào đi cùng cô gái tóc đỏ ấy không?”
Tạ Vũ nhìn lên đôi hoa tai trên tai phải Lục Minh Tiêu: “Còn có một cô gái tóc ngắn đeo đôi hoa tay rất bắt mắt và một chàng trai trẻ có mái tóc màu hạt dẻ, dưới mắt có hai nốt ruồi. Chàng trai đó không có gì đặc biệt cả, còn cô gái tóc ngắn kia có thể là một kỹ sư. Họ mở một cửa hàng chuyên cung cấp dịch vụ chạy vặt, ngoài ra họ còn có thể sử dụng máy truyền tin để liên lạc với nhau nữa. Bọn tôi mời họ đến căn cứ để cùng phát triển nhưng tiếc là đã bị họ từ chối.”
Lục Minh Tiêu đã nghe được thứ mình muốn nghe nên đứng dậy đi bước ra phía cửa ngay: “Vất vả rồi, cậu nghỉ ngơi đi.”
Tạ Vũ luôn cảm thấy giáo quan mình có gì đó không ổn lắm nên đã chạy theo hỏi: “Giáo quan, có phải anh quen họ không?”
Lục Minh Tiêu không thèm quay đầu lại: “Không quen, về nghỉ ngơi đi.”
Tiếng đóng cửa vang lên từ phòng bên cạnh khiến An Hạ phải ngồi thẳng người, nhíu mày lại suy tư.
Ban đầu giáo quan có nói với Tạ Vũ là “các cậu gặp được cô ấy rồi”.
Anh ấy quen với Lộ Dao sao? Vậy còn Tina?
Vài phút sau chân mày của An Hạ cũng giãn lỏng ra, nhưng ngay sau đó lại nhíu chặt.
Giáo quan quen Lộ Dao.



Bạn cần đăng nhập để bình luận