Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 259 - Ai mà không thích đại thần e-sports? 2



Chương 259 - Ai mà không thích đại thần e-sports? 2




Ai mà không thích đại thần e-sports? 2
Trò chơi thung lũng dần thịnh hành trong khách hàng, danh tiếng của Chung ca được tiểu bảo yêu đồn thổi. Giờ đây chỉ cần là khách chơi trò chơi ấy, trông thấy Chung ca đều nhiệt tình lạ thường.
Tiểu Chung không nhịn nổi mà ai oán trong nhóm chat công việc —
[Quán Internet Cafe vượt thời không – Chung Liên Gia: Đêm nào cũng ăn mì ăn liền, sắp béo lên rồi!]
[Quán Internet Cafe vượt thời không – Trình Diệp: Họ không mời tôi ăn, buồn!]
[Quán Internet Cafe vượt thời không – Chung Liên Gia: [Mặt nạ đau khổ.JPG]]
[Bà chủ - Lộ Dao: Nếu thấy phiền thật thì từ chối nhé, không cần sợ.]
[Trung tâm bổ túc trẻ em – Bạch Di: Xuất hiện rồi, bà chủ gái thẳng siêu cấp gửi tin nhắn!!!]
...
Sau khi quán net mở cửa lại, chuyện làm ăn dần ổn định. Thỉnh thoảng cũng có Ma tộc qua chơi nhưng số lượng ít hơn Yêu tộc.
Cứ cách hai ngày Quán Trọng lại đến chơi một lần.
Lộ Dao nghe tiểu báo yêu nói Quán Trọng vốn định đến Thiên Uyên thành tìm Ma Tôn đánh nhau, nhưng dạo này đã tìm một công việc ở Nhược Thủy Uyên thành, muốn để dành chút linh thạch mở tài khoản mới.
Trạch Duyên bắt chước nhân gian xây thành trì ở Ma vực, mỗi một uyên thành đều có nơi cung cấp việc làm, lấy được linh thạch không phải chuyện khó gì.
Quán Trọng định ở lại Nhược Thủy Uyên thành tạm thời, chờ khi chơi ở quán net đã rồi hẵng đến Ma đô.
Lộ Dao nhìn chàng trai đang uống trà trên ghế xoay, không có ý tốt “châm dầu vào lửa”: “Hôm nay anh về trễ chút, chờ Quán Trọng đến, tôi bảo cậu ta đừng đến Thiên Uyên Ma cung nữa, trực tiếp giúp cậu ta hoàn thành tâm nguyện ở quán net luôn.”
Toàn Phong khinh thường: “Tiểu tử đó còn non nớt lắm, hà tất Tôn Thượng phải ra tay? Thuộc hạ có thể khiến hắn ta ma hồn tứ tán.”
Trạch Duyên chậm rãi uống tách trà nóng kia, chờ Toàn Phong đi tiếp đón khách hàng, anh mới ngước mắt nhìn Lộ Dao: “Ta muốn đến một nơi, có lẽ có tung tích của món đồ kia. Bao giờ ngươi rảnh?”
Lộ Dao cứ tưởng còn lâu lắm mới thực hiện lời hứa, nghe nói thì sững sờ một lát mới phản ứng được. Ba ngày sau chính là thời gian Lộ Dao và Lưu Sinh hẹn giao bàn phím.
Kỳ hạn nhiệm vụ cũng sắp đến rồi, Lộ Dao nghĩ phải xử lý ổn thỏa chuyện trong cửa hàng xong hết mới có thể ra ngoài với anh.
“Năm ngày nữa, được không?”
Trạch Duyên gật đầu coi như đồng ý.
...
Cách một ngày, Lưu Sinh sử dụng trục cuốn truyền tống đến quán net. Bàn phím đã được luyện chế xong trước thời hạn.
Hình như Lưu Sinh gầy sọp hẳn một vòng lớn, lấy một chồng bàn phím trong túi càn khôn ra: “Ba mươi hai cái, bà chủ đếm thử.”
Lộ Dao tiện tay mở ra một cái, cầm trong tay nặng trịch, cảm giác thật sự khác hẳn. Cô lấy đưa cho Tiểu Chung thử cảm giác tay.
Thật ra Chung Liên Gia muốn từ chối. Bàn phím luyện chế trong truyền thuyết trông có vẻ vừa to vừa cồng kềnh, hoàn toàn không phải gu thẩm mỹ của anh ta.
Nhưng dù gì cũng là một phần của công việc, Tiểu Chung vẫn phải chấp nhận.
Anh ta đổi bàn phím mình thường dùng, kết nối với bàn phím luyện chế, mở bừa một trận ghép đội.
Sau khi chơi được khoảng mấy phút, Chung Liên Gia chậm rãi ngồi thẳng dậy. Kết thúc ván game, anh ta ngẩng đầu nhìn sang: “Bàn phím không tệ, phản ứng nhạy, cảm giác tay cũng rất thoải mái.”
Lưu Sinh hơi kích động, không kìm được giải thích: “Ta thử khắc phong văn và lôi văn trên trục phím cơ để nâng cấp độ nhạy và cảm giác tay.”
Chung Liên Gia hỏi: “Lẽ nào là kiểu khắc trên pháp khí để nâng cao uy lực?”
Lưu Sinh gật đầu: “Đúng vậy, phong văn tăng tốc độ, lôi văn tăng sức nén. Kết hợp cả hai, uy thế không thể chống lại. Có điều bàn phím không phải pháp khí nên ta khắc rất cẩn thận, chỉ hơi tăng nhẹ cảm giác tay của bàn phím thôi.”
Lộ Dao hỏi: “Chắc không tính là phạm quy nhỉ?”
Chung Liên Gia lắc đầu: “Thiết bị ngoại vi đỉnh cao đại khái giống như thanh kiếm ngủ say trong mộ phần làm người ta đỏ mắt. Nhưng ai có thể lấy được nó, sau khi có được rồi có thể phát huy được hết công dụng khổng lồ của nó hay không, thì vẫn có liên kết chặt chẽ với thực lực của kẻ đó.”
Trên trường đấu chuyên nghiệp, tuyển thủ thi đấu sẽ tự mang thiết bị mình quen dùng, chưa từng có ai nói là vô lý cả.
Lộ Dao yên tâm rồi.
Giờ họ vẫn chưa biết rằng, bàn phím luyện chế chỉ là một bước khởi đầu. Sau này không chỉ mỗi một tu sĩ các tộc có một bàn phím riêng, mà còn cực kỳ thích khắc mấy thứ lung tung lên bàn phím của mình, còn đáng sợ hơn cả hack.
Ba mươi hai chiếc bàn phím, không có hàng lỗi. Vật liệu và tiền công gộp chung, bảy trăm linh thạch trung phẩm một cái, tổng chi phí cho lô bàn phím này tốn hai mươi ba linh thạch thượng phẩm.
Lộ Dao và Lưu Sinh thanh toán. Lưu Sinh cầm được tiền hàng, quay đầu mở một máy trong sảnh.
Đã hơn mười ngày hắn không đến, quán net mở rộng và có thêm nhiều máy, khách hàng cũng đã thích chơi game khác rồi.
Lưu Sinh trao đổi vài câu với khách bên cạnh rồi cũng giơ tay gọi Tiểu Chung mở một tài khoản thung lũng cho hắn.
[Thành công tiếp đón hai trăm khách hàng trong thời hạn, doanh thu đạt một ngàn linh thạch thượng phẩm. Hoàn thành nhiệm vụ! Thưởng giá trị nhân khí +20000, Tẩy Tủy đan trung phẩm +3. Bà chủ hãy tiếp tục cố gắng!]
[Quán Internet Cafe vượt thời không của Lộ Dao mới lộ đường kiếm, thăng cấp thành cửa hàng hai sao. Thưởng giá trị nhân khí +2000, túi càn khôn loại nhỏ +1. Bà chủ hãy tiếp tục cố gắng!]
!!!
Lần trước quán net bị đập xong mở rộng, đã từng tăng cấp sao cửa hàng một lần. Nhưng chỉ có thưởng giá trị nhân khí nên Lộ Dao hoàn toàn không để trong lòng.
Lần này hào phóng vậy, cho hẳn một chiếc túi càn khôn.
Cô còn chưa kịp kiểm tra phần thưởng trong kho hàng thì giọng nói rập khuôn của người máy thay mặt lại vang lên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận