Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1116 -



Chương 1116 -



Trong thời gian nghỉ ngơi, tiệm sách không đông khách lắm.Lộ Dao giới thiệu quyển &LTGia; Vị> mới được ra mắt vào hôm nay, do quyển sách này không dài cho lắm nên phần đọc thử chỉ có mười lăm nghìn chữ, buổi livestream đọc thử cũng kết thúc rất sớm, nhưng may là tình hình tiêu thụ khá tốt.Sau khi kho hàng trực tuyến được bán sạch thì Lộ Dao lại bổ sung thêm nằm nghìn quyển nữa, không bao lâu cũng sạch trơn.Bỗng nhiên Lộ Dao lại muốn đến phòng bảo trì cơ thể người máy ở khu tám một chuyến để gọi Ngân Hoa về tiếp tục livestream giới thiệu sách cho khách hàng, thế nên đã cầm theo dù một mình ra khỏi tiệm sách.Người máy dọn dẹp mini 06 phiên bản Nha Loạn lo lắng đi qua đi lại trước cửa tiệm, bà chủ không có ở đây, đây chính là cơ hội hiếm có, nhưng cũng ngay vào lúc này đồng nghiệp của anh ta lại không ghé sang tiệm sách, thế nên tín hiệu cầu cứu này anh ta cũng không biết gửi cho ai.Thuốc Giảm Đau đứng phía sau quầy tính tiền, thường xuyên liếc mắt trông coi 06.Đậu Đỏ Nghiền bước sang hỏi: “Con người máy dọn dẹp kia bị gì sao?”Thuốc Giảm Đau: “Anh có thấy hôm nay bà chủ thờ ơ với nó hơn mọi khi không?”Đậu Đỏ Nghiền hoang mang: “Cô có ý gì?”Thuốc Giảm Đau: “Có nghĩa là cho người ta cảm giác khác với bình thường ấy. Có phải bà chủ không còn thương nó nữa không?”Tối qua Đậu Đỏ Nghiền đã đọc đi đọc lại quyển &LTGia; Vị > rất nhiều lần, đột nhiên một suy nghĩ lóe lên trong đầu: “Ý cô là nó thất tình rồi sao?”Thuốc Giảm Đau lắc đầu: “Tôi cũng cảm thấy hình như nó không còn đáng yêu như mấy hôm trước nữa. Tại sao lại có cảm giác như vậy nhỉ?”Đậu Đỏ Nghiền: “…”Tù nhân bị ướt mưa ùa vào tiệm sách, cuộc trò chuyện của Đậu Đỏ Nghiền và Thuốc Giảm Đau cũng bị ngắt ngang ở đó.Đậu Đỏ Nghiền tiến lên trước, phấn khích giới thiệu quyển &LTGia; Vị> mới được ra mắt cho khách hàng, quyển sách với mặt bìa tươi sáng này là tiểu thuyết ngắn mà gần đây anh ta yêu thích nhất.Tình tiết của quyển tiểu thuyết này không hề dồn dập hay mang ý nghĩ văn học xa xôi nào cả, nó chỉ là một mẩu chuyện nhỏ kể về cuộc sống thường ngày giữa một chiến sĩ người máy và người nguyên sinh yếu ớt, mỗi lần đọc lại đều khiến anh ta cảm thấy tim mình như bị thắt chặt lại vậy.Cũng không thể biết chính xác rốt cuộc đó là cảm giác gì, Đậu Đỏ Nghiền chỉ đơn giản là muốn giới thiệu quyển sách này để nhiều khách hàng biết đến nó hơn thôi.Trong những khách hàng vừa bước vào có một đôi anh em song sinh có cơ thể người máy giống hệt nhau, một trong hai người họ nghe giới thiệu xong thì tiện tay nhận lấy quyển sách, sau đó quay đầu tìm kiếm xung quanh: “Lộ Dao đâu?”Đậu Đỏ Nghiền: “Bà chủ có việc nên ra ngoài rồi, có việc gì sao?”Những người đến cùng Viên cũng chỉ có bấy nhiêu đó, sau khi nghe cuộc đối thoại của hai người họ thì đồng loạt nhìn sang đây hết.Dưới ánh nhìn của em trai Khê, Carney và Del, Viên chỉ có thể chầm chậm lắc đầu đáp: “Không có.”Bốn người họ không vội rời đi ngay mà ai nấy tự chọn cho mình vào quyển sách rồi bước vào phòng đọc để giết thời gian.Cơn mưa dần nặng hạt, trút xuống phủ kín cả bầu trời, âm thanh dồn dập nhưng lại rất đều ấy đã xé tan sự nặng nề trong bầu không khí, một bóng người đang chạy giữa màn mưa.Khê gõ vào cánh tay Viên: “Lộ Dao về rồi kìa.”Viên đóng quyển sách lại, ngẩng đầu lên là thấy bà chủ đang phủi bỏ những giọt mưa động trên dù rồi bước vào tiệm sách, giày và ống quần đều ướt đẫm, một vài giọt mưa vương lại trên tóc, nhưng trông cô rất thoải mái dường như không hề cảm thấy mệt mỏi vì cơn mưa to này, hơn nữa tinh thần cũng không tệ.Viên đột nhiên lên tiếng: “Nói ra thì tôi cũng đã quên mất lần ướt mưa gần đây nhất là khi nào rồi.”Carney không thèm ngẩng đầu lên: “Hai mươi phút trước vừa mới dầm mưa xong, nhanh như vậy đã quên rồi sao?”Del cũng nhìn thấy Lộ Dao, cũng không biết là do trời đang mưa hay là do sức hấp dẫn xuất phát từ cái tên của quyển sách &LTGia; Vị> mới ra mắt nghe hơi kỳ lạ nhưng chớp mắt anh ta đã lập tức hiểu ra ý mà Viên đang muốn nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận