Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 318 - Chắc không phải anh cảm thấy như vậy rất hài hước đấy chứ? 4



Chương 318 - Chắc không phải anh cảm thấy như vậy rất hài hước đấy chứ? 4




Chắc không phải anh cảm thấy như vậy rất hài hước đấy chứ? 4
Dự án trò chơi dần đi vào quỹ đạo, tiến triển của Nhóm Phù Sinh Lục Giới cũng đặc biệt thuận lợi.
Chung Liên Gia để các đệ tử đánh các đơn cấp thấp miễn phí vài ngày, cuối cùng cũng bắt đầu cho bọn họ thu phí rồi.
Lộ Dao nhờ Cơ Thanh Nghiên viết một mã code để thông báo nhiệm vụ trong nội bộ Nhóm Phù Sinh Lục Giới, rồi cài vào máy tính trong tiệm net.
Chung Liên Gia phụ trách thông báo đơn hàng trên bảng phân công nhiệm vụ mỗi ngày, khách hàng có tư cách nhận đơn hàng sẽ được vào chọn nhiệm vụ cày rank thuê phù hợp với mình.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì nộp lại cho chương trình, sau khi khấu trừ phí dịch vụ thì số tiền còn lại sẽ tự động chuyển vào tài khoản cày rank thuê.
Các đệ tử trong Phù Sinh Lục Giới môn đã sử dụng hệ thống được vài ngày, sau đó đưa ra phản hồi là rất “tiện lợi.”
Cho dù là lúc nào thì khi đến tiệm net là có thể lựa chọn nhiệm vụ dựa theo tình trạng của mình, hoàn thành nhiệm vụ xong lập tức được thanh toán ngay, tiện lợi và nhanh chóng, còn rất có cảm giác thành tựu nữa.
Một ngày Chu Nghênh làm được sáu đơn, nàng ấy đã kiếm đủ tiền mua son rồi, chỉ còn đợi ngày mở dịch vụ mua sắm trực tuyến thôi.
-
Lộ Dao bận rộn làm những việc vụn vặt của dự án và Phù Sinh Lục Giới môn bao nhiêu ngày thì đã bỏ bê nhiệm vụ hệ thống bấy nhiêu ngày.
Sáng sớm ngày hôm đó, Lộ Dao thức dậy nhớ đến nhiệm vụ, ngồi trên giường mở sổ tay hướng dẫn của hệ thống ra.
Trên sổ tay hướng dẫn như quyển sách kia vốn có sáu hình minh họa bị bôi đen.
Còn bây giờ thì sổ tay hướng dẫn của Yêu tộc không biết đã được thắp sáng từ lúc nào.
Lộ Dao cho rằng đây là bug của hệ thống nên đã nhấn trở về rồi lại nhấn vào lại, sổ tay hướng dẫn của Yêu tộc đúng thật đã được thắp sáng.
Bây giờ gấu trúc tinh vẫn còn đang làm công trả nợ, căn bản không có cơ hội để lên mạng.
Tạ Tử Lê lại không đến tìm Giảo Nương, nên chắc chắn không phải là hắn.
Lộ Dao không còn nghĩ ra được bán yêu nào lại có thể đến tiệm net để tiêu tiền.
Chẳng lẽ là khách hàng mà cô không quen biết, trùng hợp đó lại là bán yêu tình cờ đến tiệm net sao?
Lộ Dao lập tức rời khỏi giường, sau khi rửa mặt xong thì đến tiệm net.
Buổi sáng tiệm net vẫn náo nhiệt như mọi ngày, Lộ Dao đi dạo một vòng, cũng không nhìn thấy khách hàng nào lạ mặt cả, nhưng khi vừa quay đầu lại thì thấy Hùng An An men theo khe cửa trốn ra ngoài.
Lộ Dao nhớ tối hôm qua sẻ tinh đã quay về.
Cô bước đến sau kệ thấy có một chiếc túi càn khôn căng phồng giữa lồng chim, mười mấy con sẻ tinh to nhỏ lẫn lộn vào nhau, nằm chằng chịt trong lồng.
Lộ Dao gọi chúng nó dậy, sau đó dùng một viên đan dược làm điều kiện trao đổi, bảo bọn chúng đi xem thử con gấu trúc tinh kia đang làm gì.
Khoảng mười lăm phút sau gấu trúc tinh bị một đám sẻ tinh “bắt ép đưa về” tiệm net, phía sau còn có một thiếu nữ Nhân tộc trông rất ngây thơ hồn nhiên đang đi theo sau.
Gấu trúc tinh thấy Lộ Dao thì lập tức kêu “ưm ưm” rồi chạy đến, ôm lấy chân cô làm nũng.
Trong những ngày làm công gán nợ, thứ Hùng An An học được nhiều nhất chính là kỹ thuật làm nũng.
Cậu nhóc thường xuyên chơi đùa trong đại sảnh nên thường hay thấy một con miêu yêu lên mạng xem những video Nhân tộc đang vuốt ve mèo của mình.
Con miêu yêu đó luôn trợn đôi mắt mèo tròn xoe màu cam lên, ánh mắt đầy tò mò xem đám người Nhân tộc chia sẻ về con mèo của mình.
Nhân tộc rất kỳ lạ, chỉ cần mèo con nằm xuống lộ cái bụng ra hoặc là dùng đầu cọ cọ vào người họ thì Nhân tộc sẽ điên cuồng cho mua đồ ăn, mua quần áo, mua đồ chơi cho con mèo đó.
Không biết Hùng An An đã ngộ ra được những gì thông qua những video ấy mà cậu nhóc lại bắt đầu học lăn qua lăn lại làm nũng.
Dần dần cậu nhóc bắt đầu nhận ra Nhân tộc trong cửa hàng luôn vuốt ve mình, không hề cảm thấy có gì kỳ cục, ngược lại cảm thấy rất đáng yêu, rất thích cậu nhóc.
Khi một con gấu trúc tính phát hiện trong mắt Nhân tộc mình rất đáng yêu thì không khỏi bắt đầu lộng hành, cậu nhóc ăn vụng xúc xích, ức hiếp sẻ tinh, lúc đi làm thì làm biếng, mọi “chuyện xấu” đều đã làm hết, cuối cùng chỉ cần làm nũng một chút là sẽ được tha thứ.
Lần này cậu nhóc đặc biệt thông minh, biết ôm lấy chân Lộ Dao, đôi mắt tròn như hạt đậu đang tỏa ra sức quyến rũ.
Nhưng Lộ Dao lại không trúng chiêu của cậu nhóc, ánh mắt xẹt ngang qua gấu trúc tinh, sẻ tinh và cô gái Nhân tộc, cuối cùng dừng lại ở chỗ cô gái Nhân tộc đó: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Cô gái đó khoảng tầm mười hai mười ba tuổi, mặc một bộ quần áo bằng vải bố màu vàng, tóc được cột lên bằng một sợi vải, dáng người mảnh khảnh nhưng gương mặt lại rất tròn trĩnh.
Ngoài ra con ngươi của cô bé này cũng đen láy, tròng trắng mắt hơi ít, mũi cao môi mỏng, trông vô cùng ngây thơ.
Lộ Dao bất chợt cảm thấy cô bé này hơi giống Hùng An An.



Bạn cần đăng nhập để bình luận