Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1322 -



Chương 1322 -



Khốc Bát khôi phục lại giọng điệu buông thả như ban đầu: “Cũng không phải có ý muốn dạy đời cô hay gì cả, chỉ là những cô nương đó đã đến đây từ rất sớm, ngồi không mấy tiếng đồng hồ, vừa mới về thôi. Nếu như tối nay lại phải cất công đến đây một chuyến nhưng không làm được gì, hoặc là không nhận được sự tôn trọng đáng có thì cho dù bà chủ có ơn với họ thì lòng người ta cũng không chịu nổi sự dày vò như thế đâu.”Trong lúc nói chuyện, Khốc Bát đã đưa hai người họ đến căn phòng mà Phó Trì đang nghỉ ngơi rồi quay người rời đi ngay.Phó Trì liếc mắt qua đó, thấy hai mắt Kỷ Hân đỏ lên thì cũng không nói gì cả, ngồi được một lúc rồi đứng dậy nói: “Không dễ gì mới đến đây được một chuyến, tôi phải đến những cửa hàng khác xem thử đây. Nhớ kỹ một điều, bà chủ sẽ không ép các cô, nên là nếu muốn làm gì hoặc từ chối điều gì thì hãy suy nghĩ thật kỹ.”Phó Trì đi rồi.Hai mắt Kỷ Hân đỏ ửng lên, đứng ngồi không yên.Nhan Thượng Thanh cúi đầu mở hộp thức ăn ra, không còn chủ động an ủi Kỷ Hân như lúc còn ở đoàn phim nữa.Trong mắt anh ta Kỷ Hân thật sự còn quá trẻ.Nội tâm của con người rất phức tạp, hơn nữa cũng có rất nhiều mặt, những người ngây thơ như cô ta nhìn thì đẹp thật nhưng trái tim lại mong manh như thủy tinh, chỉ cần bất cẩn là sẽ vỡ tan tành ngay.Thế giới này cũng giống như một trò chơi giết chóc với những quy tắc phức tạp vậy, người sống sẽ thắng, không một ai có thể làm điều mà mình thích cả!Không một ai!!!&LTLăng Tiêu Truyện> là kịch bản đại nam chủ nên đất diễn của nữ chính không hề nhiều như nam chính, nhưng nữ chính lại là một nhân vật khá phức tạp trong số các nhân vật nữ còn lại, tính cách cũng biến đổi từ một cô gái ngây thơ trong sáng thành một người xấu xa quyết đoán, hơn nữa còn biết cách che giấu đi cảm xúc thật của mình nữa.Nhưng mãi cho đến khi kết phim thì những nhân khác trong bộ phim này vẫn không hề hay biết nội tâm của nữ chính đáng yêu luôn ở cạnh nam chính với tư cách thanh mai trúc đã hoàn toàn lột xác thành một người khác, từ lâu sự “ngây thơ” ấy chỉ còn là một chiếc mặt được đeo lên mà thôi.Nếu như Kỷ Hân chịu bình tĩnh lại, quan sát xung quanh nhiều hơn thì rất có ích trong việc học khống chế vai diễn đó của cô ta.Cô ta khác với Thi Tân Tập, cô ta vẫn còn cơ hội.Nghĩ đến Thi Tân Tập thì Nhan Thượng Thanh lại đau đầu.Cả hai đã hoàn toàn trở mặt với nhau rồi, bây giờ chỉ có hai con đường để đi thôi: Hoặc là quay lại xin lỗi, nhắm mắt nhắm mũi quay cho xong &LTL;ăng Tiêu Truyện>; hoặc là ra tay phủ đầu trước, thuyết phục Đỗ Quỳnh Chi đổi một nam chính khác.Cả hai cách đều vô cùng khó khăn, nếu đặt lên bàn cân thì Nhan Thượng Thanh càng sợ đắc tội với Đỗ Quỳnh Chi hơn.Theo như kinh nghiệm của những lần trước, có thể Nhan Thượng Thanh sẽ chọn kiềm chế cảm xúc của mình, cố gắng hoàn thành công việc trong bổn phận, nhưng nay anh ta lại muốn thử đi một con đường khác.Đột nhiên Nhan Thượng Thanh lại bắt đầu suy nghĩ về mục đích mà Đỗ Quỳnh Chi thay đổi nội dung cốt truyện của nữ chính, nghe nói &LTLăng Tiêu Truyện> vốn là một kịch bản được viết ra theo yêu cầu của nhà sản xuất, nhưng sau khi cầm kịch bản trên tay thì sếp Đỗ lại sắp xếp cho biên kịch thay đổi cốt truyện của nữ chính, vốn ban đầu nữ chính là một tiểu thư ngây thơ, đáng yêu, không hề lắm mưu nhiều kế, trong lòng chỉ có một mình người bạn thuở nhỏ là nam chính thôi.Nhưng sau khi sửa đổi kịch bản mặc dù đất diễn của nữ chính vẫn không tăng lên được chút nào nhưng tính cách lại xuất hiện thêm một quá trình thay đổi, phần sau sẽ biến thành một cô tiểu thư lòng dạ hiểm độc, rất giỏi ngụy trang.Thật ra lúc nhận được kịch bản thì Nhan Thượng Thanh đã có suy nghĩ về điều này, nữ chính trong những bộ phim đại nam chủ không cần có tính cách quá phức tạp, chỉ cần là một con linh vật đáng yêu, không chiếm spotlight của nam chính là được.Sếp Đỗ cố tình cho chế tác ra kịch bản đại nam chủ nhưng lại thay đổi, thêm cốt truyện cho nữ chính, mặc dù cốt truyện không hề ảnh hưởng đến kết cục của phần sau nhưng nói cho cùng thì cũng không được bình thường cho lắm.Tại sao sếp Đỗ lại phải sắp xếp như vậy chứ?



Bạn cần đăng nhập để bình luận