Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 836 -



Chương 836 -




Lộ Dao vừa về đến cửa hàng là ngồi vào ăn bữa tối ngay, nghỉ ngơi được nửa tiếng đồng hồ rồi lại đến đại lục Phù Thế.
Cô đang chuẩn bị tuyển người, sẵn tiện làm thêm một số kệ hàng giống với bên trạm chuyển phát nhanh của tiệm internet, ngày mai mang chúng đến cửa hàng dịch vụ chạy vặt và trạm chạy vặt ở thành phố Lục Nghị lắp là được.
Lộ Dao viết thêm một tờ thông báo tuyển dụng, lần này không phải là tuyển nhân viên chạy vặt mà là tài xế vận chuyển hàng hóa, nhân viên chuyển phát nhanh và nhân viên kiểm kê hàng hóa, cô cẩn thận liệt kê ra những yêu cầu và phúc lợi tuyển dụng, sau đó tung ra con át chủ bài của mình – Cứ cách mười năm, nhân viên của cửa hàng đều có thể vào [Thang trời vô tận bản thật] một lần.
Sau khi trận chiến giết Thần kết thúc, Lộ Dao đã trồng hạt giống kiến mộc, phần thưởng của nhiệm vụ lần đó, vào trong ảo cảnh, sau này nó dần trở thành ảo cảnh thí luyện [Thang trời vô tận bản thật] thu hút người chơi nhất trong trò chơi &LTChuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới>.
Sau khi Đại hội Tiên Ma kết thúc, ảo cảnh thí luyện này chỉ mở ra cho người chiến thắng của đại hội, sau đó nữa thì luôn bị phong ấn.
Mà những tu sĩ may mắn được vào thang trời thật thì sau khi ra ngoài không chỉ tu vi tăng mạnh mà còn nhanh chóng đột phá cảnh giới, nhất thời thu hút sự chú ý mọi tu sĩ khắp lục giới.
Đến nay vẫn có khá nhiều người chơi thường xuyên thảo luận về thang trời bản thật này trên diễn đàn, chỉ có điều bình thường [thang trời vô tận] luôn bị phong ấn, chỉ có những lúc có hoạt động chương trình gì đó thì mới mở ra cho người chơi trải nghiệm vài ngày, lần gần nhất được mở là lúc tổ chức sự kiện Trung thu.
Lần kế tiếp mở thang trời để người chơi được vào thí luyện không biết là khi nào nữa, có người nói có thể là phải đợi đến Đại hội Tiên Ma lần sau, nhưng không phải ai cũng có thể vào được.
Đột nhiên tiệm internet lại liệt kê quyền lợi này vào thông báo tuyển dụng, chỉ cần gia nhập vào cửa hàng mới của bà chủ thì mười năm sau có thể vào thang trời thật một lần, điều này đối với những người tu hành mà nói hấp dẫn hơn bất kỳ phúc lợi nào khác.
Thông báo được dán lên chưa đến một tiếng đồng hồ thì mọi người đã chen chúc đến hỏi, hoàn toàn khác với sự ảm đạm của những lần tuyển nhân viên trước đây.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “Mười năm… Khả năng dệt mộng* của cô ngày càng lên tay rồi đấy.”
(*) Nguyên văn 画饼: viết tắt của thành ngữ 画饼充饥, ý nói đến việc sử dụng trí tưởng tượng để tự an ủi bản thân hoặc để chi những việc viễn vông, không có thật.
Người bình thường làm gì chịu vì lợi ích này mà tiêu hao mười năm của mình chứ, chi có những kẻ tu hành khờ khạo này mới cam tâm tình nguyện thôi.
Lộ Dao: “Sao lại nói khó nghe thế chứ. Cậu không biết vị thế của kiến mộc ở lục giới đấy thôi, tôi còn thấy mười năm quá dễ dàng với họ nữa là. Chẳng qua nếu chỉ vì một thỏa thuận mà phải đợi một khoảng thời gian quá dài thì sẽ rất mệt mỏi, cho nên xem như hời cho họ vậy.”
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “Không phải cô nói sẽ cho Fulla một cơ thể sao, hình như cũng là ước hẹn dài năm mươi năm thì phải.”
Lộ Dao: “Hả—— Cái đó à——”
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “… Không phải cô chỉ nói đùa thôi đấy chứ? Lừa gạt thần linh sẽ bị trừng phạt đấy!!!”
Lộ Dao: “Tôi vẫn còn nhớ mà. Lời tôi đã nói sao có thể quên được cơ chứ?”
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “Cô nói đợi cô hoàn thành nguyện vọng của mình xong thì sẽ giúp tôi thực hiện nguyện vọng của tôi, cái này cũng tính đúng không?”
Lộ Dao: “Đương nhiên rồi.”
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “Vậy đề xuất lần trước cô nói, tôi đồng ý.”
Lộ Dao khựng lại một lúc mới nhớ ra kế hoạch “gián điệp hai mặt” mà lần trước mình nhắc với hệ thống: “Cậu muốn lập khế ước với tôi sao?”
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “Tôi không có linh hồn, cũng không có cơ thể.”
Lộ Dao: “Sao lại thế được? Giả sử cậu không có linh hồn thì sao tôi và cậu lại bị ràng buộc với nhau được?”
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “Tôi chỉ là một công cụ được loài người sáng tạo ra mà thôi, nhiệm vụ của tôi là đi theo cô, cho đến khi cô thực hiện được nguyện vọng của mình.”
Lộ Dao thở dài, giọng nói vô cùng dịu dàng: “Trong mắt tôi cậu là người bạn tốt nhất đã đồng hành với tôi trong hai năm nay, tuyệt đối không phải là công cụ gì cả.”
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “Vậy… Chúng ta thử lập khế ước xem sao?”
Lộ Dao: “Được.”
Ngay vào khoảnh khắc khế ước được thành lập, Lộ Dao đã nghe thấy tâm nguyện của hệ thống hiện thực hóa ước mơ.
[Tôi muốn sở hữu cơ thể như loài người, tôi muốn nếm thử mùi vị của mì thịt bò, tôi muốn cảm nhận thử cảm giác khi gió tuyết chạm lướt ngang qua, tôi muốn ngửi thử hương hoa của mùa xuân, tôi muốn… Có cuộc sống giống như loài người…]



Bạn cần đăng nhập để bình luận