Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 76 - Nếu có thêm đôi tai thú thì tốt biết mấy! 4



Chương 76 - Nếu có thêm đôi tai thú thì tốt biết mấy! 4




Nếu có thêm đôi tai thú thì tốt biết mấy! 4
Lợi Nham ngẩng đầu nhìn từ tay Lộ Dao lên phía trên.
Cô rất to lớn, chóp mũi và gò má bị lạnh đến đỏ ửng lên, trên tóc và quần áo đều dính những giọt nước do tuyết tan mà thành, lúc nói chuyện vẫn còn hơi thở dốc.
Trông cô vừa mạnh mẽ vừa xinh đẹp.
Lợi Nham không thể nào kiểm soát được những suy nghĩ giống như vậy hiện lên trong đầu. Hình như người khổng lồ này không giống với người khổng lồ trên bức tranh đá.
Những người tí hon khác vội vàng vây quanh tay Lộ Dao, tay chân luống cuống không biết nên làm gì.
Chỉ có Kiếm Lan đứng ở hành lang tầng hai hóng chuyện là phát hiện ra Ảnh Đồng nhảy từ dưới cổ Lộ Dao ra. Ánh mắt cô ta đầy vẻ khó hiểu.
Ảnh Đồng đi theo Lộ Dao à?
Lộ Dao không để ý đến Ảnh Đồng. Cô dùng hai, ba động tác đập vỡ hết cái kén rồi nhét cả hai người tí hon kia vào trong thảm nhung: "Đợi lát nữa là bọn họ tỉnh thôi. Mọi người đừng lo lắng."
Đây là lần đầu tiên các đội viên đội đi săn nhìn thẳng vào Lộ Dao, tâm trạng ai nấy đều phức tạp.
Bọn họ cực kỳ đề phòng cô nhưng cũng thoáng thấy yên tâm.
Nhất là mấy phút sau, hai người đang bất tỉnh kia cũng mở mắt, làm cảm giác yên tâm đó càng rõ ràng hơn.
Lợi Nham cảm nhận được sự hoang mang của thành viên trong đội nên đã âm thầm nói chuyện với Trúc Châu một hồi rồi mặt mày nhăn nhó đi tìm Lộ Dao.
Với tình hình bây giờ, cách tốt nhất để mười người bọn họ an toàn vượt qua kỳ đóng băng dày này là vào ở Khách sạn Lộ Dao.
Vấn đề ở đây là hành lý của bọn họ đều đã bị rơi mất trong trận gió tuyết lúc nãy rồi, không còn đồ gì để đổi cả.
Lợi Nham chịu áp lực nặng nề, ấp a ấp úng nói ra lời cầu xin.
Lộ Dao đáp: "Không thành vấn đề. Tôi sẽ bảo Trúc Châu và Hắc Thứ sắp xếp phòng cho mọi người ngay. Kỳ đóng băng dày là thời điểm thời tiết bất thường. Mọi người cũng hết cách rồi nên cứ ở tạm nơi đây trước đã. Tiền phòng thì có thể chờ kết thúc kỳ đóng băng rồi nói sau."
Lợi Nham trợn tròn hai mắt, vừa hơi ngơ ngác vừa hơi nghi ngờ.
Cô cứ đồng ý một cách tuỳ tiện như vậy ư?
Trúc Châu và Diên Vĩ đã chuyển đến ký túc xá dành cho nhân viên rồi, hai tầng đơn ở tầng hai khu phòng dành cho khách số một đã có khách. Đội của Lợi Nham bèn chia ra bốn người vào ở hai phòng đôi ở tầng ba, sáu người còn lại thì qua khu phòng dành cho khách số hai.
Vẻ ngoài của khu phòng dành cho khách số hai giống khu số một, cũng là bốn tầng và lát gạch xanh, chỉ là cách phong cách và trang trí trong phòng hơi khác.
Ở phía trước và phía sau khách sạn có bốn ô cửa sổ sáng sủa. Lộ Dao muốn lợi dụng luôn ánh sáng từ những ô cửa sổ này. Cô có kế hoạch xây dựng bốn dãy nhà với bốn phong cách khác nhau, ở giữa thì làm thành khu vực giải trí nối liền nhau.
Khu phòng dành cho khách số một và số hai đều nằm trong phạm vi ô cửa sổ đầu tiên, phong cách tổng thể thiên về cổ điển thanh lịch.
Diện tích bệ cửa sổ đầu tiên chỉ đủ xây ba tòa nhà thôi. Khu phòng dành cho khách số ba cũng đã được xây dựng xong rồi.
Chẳng qua trước mắt thì nó vẫn chưa được sơn sửa và trang trí, chờ thêm hai ngày nữa mới hoàn thành được.
Lộ Dao nhìn khu vực còn trống ở giữa cửa sổ thứ nhất và cửa sổ thứ hai, lại nhớ thái độ của tiểu đội Lợi Nham đối với mình. Cô phải nghĩ cách thay đổi ấn tượng của bọn họ về mình và khách sạn mới được.
---
Ngày hôm sau, Cơ Thanh Nghiên tới khá sớm, thấy Lộ Dao nằm ngủ trên bệ cửa sổ thì hơi ngạc nhiên.
Bà chủ bận rộn nguyên cả đêm hả?
Cô ấy ngước mắt lên thì thấy một thứ mới mẻ được đặt dựa vào tường mà tối qua chưa có nên không khỏi cầm lên xem xét.
Chiếc hộp này vuông vức nhưng hơi dẹt, trông như chiếc tivi cũ từ thời xa xưa vậy, phần giữa màn hình trống không. Bà chủ lắp ráp cái này làm gì vậy?
Lộ Dao tỉnh dậy, thấy Cơ Thanh Nghiên đến thì lầm bà lầm bầm: "Chào."
Cơ Thanh Nghiên đặt chiếc tivi mô hình xuống rồi ngồi xuống bên cạnh Lộ Dao: "Bà chủ, tôi viết xong cái app đó rồi."
Lộ Dao mở mắt ngồi dậy: "Lập tức đưa vào thử nghiệm đi."



Bạn cần đăng nhập để bình luận