Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 498 - Sao nghe mùi gian thương thoang thoảng đâu đây ta? 2



Chương 498 - Sao nghe mùi gian thương thoang thoảng đâu đây ta? 2




Sao nghe mùi gian thương thoang thoảng đâu đây ta? 2
Bạn của Tống Văn không tin lắm: "Cậu thử chưa?"
Tống Văn: "Tôi sợ các cậu chờ lâu nên chỉ mới mở bảng điều khiển hệ thống ra xem thử thôi. Cách dùng của nó cũng giống như chiếc nhẫn trữ vật này vậy, sau khi ràng buộc là có thể dùng suy nghĩ để điều khiển nó."
"Thứ bà chủ đưa cho cậu là bản thử nghiệm nội bộ hả?"
Tống Văn: "Bà chủ nói rằng chức năng của vòng và nhẫn có sự trùng lặp nên đã đưa bản thử nghiệm cho tôi coi như bồi thường. Sau khi vòng tay chính thức được đưa ra thị trường, tôi có thể tới cửa hàng điều chỉnh thăng cấp lên phiên mới mới nhất miễn phí."
Sao nghe mùi gian thương thoang thoảng đâu đây ta?
Bạn của Tống Văn: "Bản thử nghiệm bao nhiêu tiền vậy?"
Tống Văn: "Hai trăm nghìn đồng u linh."
"..."
"..."
Hai người kia cùng lùi về phía sau một bước, mắt trợn tròn lên nhìn chằm chằm Tống Văn với vẻ "u oán".
Tống Văn: "Các cậu đừng nhìn tôi như vậy. Bà chủ bảo bao giờ chính thức đưa ra thị trường sẽ điều chỉnh lại giá, có điều không thấp hơn hai trăm nghìn đâu."
Bạn của cậu ta không nghe nổi nữa, cũng nhất trí nhận định là Tống Văn bị bà chủ cửa hàng DIY thao túng tâm lý lừa rồi.
Một chiếc nhẫn trữ vật hơn tám trăm, vòng tay u linh hai trăm nghìn. Không phải cứ bảo thăng cấp chức năng đơn giản là có thể biện minh cho việc nâng giá lên đâu nhé.
Tống Văn sờ chiếc vòng trên tay một cái, cũng không ép bạn bè phải hiểu mình mà chỉ nói: "Dù sao thì tiền ở chỗ này cũng chẳng để làm gì, muốn xài thì cứ xài thôi, coi như mua một món đồ mới, nếu dùng tốt thật sẽ báo lại cho các cậu."
Nói chuyện xong, Tống Văn và hai người bạn kia đi ra khỏi con hẻm nhỏ, bắt một chiếc xe ở ven đường rồi chuẩn bị quay về khu Nam.
Lúc này đang là giờ nghỉ trưa ở cửa hàng DIY.
Các nhân viên đang ngồi trong khu vực ăn uống phòng nghỉ ăn cơm trưa. Cơm hộp này là bữa ăn dành cho nhân viên do cửa hàng cung cấp.
Mỗi lần đến giờ cơm trưa là lại có một ông chú trung niên lạ mặt tới đưa cơm.
Nhân viên cửa hàng DIY không biết tên thật và thân phận của người này, chỉ nghe bà chủ gọi ông ta là Tiểu Cơ.
Hơn nữa lần nào Tiểu Cơ cũng để cơm hộp trước cửa rồi đi, không hề vào cửa hàng.
Đồ ăn cũng là một trong những quyền lợi đặc mà nhân viên cửa hàng DIY được nhận. Bây giờ nó gần như trở thành quãng thời gian mà nhân viên cửa hàng mong mỏi nhất rồi.
Mọi người đều nhất trí cho rằng suất ăn cho nhân viên còn ngon hơn cả đồ ăn bọn họ tự làm trong cửa hàng và đồ ăn vặt thỉnh thoảng bà chủ lại đưa tới.
Có điều chưa nhân viên nào dám đụng tới hải sản cả.
Chỉ có Lộ Dao là luôn gọi cơm hải sản hoặc hải sản xào. Cô ăn làm nhân viên cửa hàng DIY vừa thèm vừa sợ.
Hết giờ cơm trưa, Lộ Dao lấy ba hộp vuông màu bạc ra đưa cho ba tình nguyện viên: "Đây là sản phẩm gần đây sắp được đưa ra thị trường của cửa hàng. Tôi lấy cho ba người dùng thử trước coi như là quyền lợi dành cho nhân viên, tiện thể nhờ ba người giúp tôi thử bug luôn."
Bên trong hộp vuông màu bạc kia là một chiếc vòng bạc và một tờ giấy hướng dẫn sử dụng.
Mấy tình nguyện viên lấy đồ bên trong ra nhìn rồi lại đọc hướng dẫn, xem hết rồi mà vẫn hơi khó hiểu. Chủ yếu là vì những chức năng được giới thiệu trong giấy hướng dẫn hoàn toàn nằm ngoài nhận biết của bọn họ.
Vòng tay có ba chức năng, thứ nhất là truyền tin. Sau khi điền hết những thủ tục liên quan vào bảng điều khiển, người đeo vòng tay u linh sẽ có thể gửi lời mời kết bạn qua vòng tay cho người cũng sở hữu sản phẩm tương tự. Sau khi kết bạn, hai người sẽ có thể tám chuyện hoặc gửi lời mời thành lập nhóm.
Chức năng này khá giống chức năng truyền tin trong game này, khác cái là hệ thống truyền tin của vòng tay u linh sẽ có dòng chú thích nhỏ dưới cùng là: "Tất cả thông tin trong hệ thống này sẽ không bị thần Toàn Tri và tín đồ của gã chặn đọc."
Chức năng thứ hai là trữ vật. Hệ thống trữ vật có mười hai ô, mỗi ô có thể chứa nhiều nhất là một trăm món cùng loại.
So với chiếc nhẫn trữ vật của Tống Văn thì số lượng đồ có thể cất được trong vòng tay u linh nhiều hơn, hơn nữa không gian trữ vật cũng có thể thăng cấp nhờ tiêu hao giá trị nguyện lực.
Giá trị nguyện lực là thứ mà người sở hữu vòng tay u linh dùng để đổi lấy những vật phẩm ảo và nâng cấp hệ thống. Bản thân người sở hữu vòng tay có thể tự sản sinh ra nguyện lực, được tính bằng đơn vị là giờ đồng hồ.
Dòng chữ chú thích nói rõ rằng: Giá trị nguyện lực là do mỗi người tạo ra trong một đơn vị thời gian, không bị ràng buộc bởi bất kỳ quy tắc cụ thể nào.
Ngoài ra, người dùng vòng tay còn có thể đổi đồng u linh lấy giá trị nguyện lực nữa.
Mỗi mười nghìn đồng u linh sẽ đổi được một giờ giá trị nguyện lực, mỗi lần đổi được nhiều nhất ba giờ, bảy ngày làm mới lại một lần.
Đọc đến đây, tình nguyện viên trong cửa hàng đều hơi cạn lời.
Nếu bản thân mỗi người đều có thể sinh ra giá trị nguyện lực thì ai lại muốn đốt ba mươi nghìn đồng u linh trong bảy ngày chỉ để đổi lấy ba giờ hả?



Bạn cần đăng nhập để bình luận