Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 892 -



Chương 892 -




Chiều nay hệ thống hiện thực hóa ước mơ cũng nghe được cuộc thảo luận giữa Lộ Dao và cửa hàng trưởng nên đã bắt đầu từ tin tưởng mù quáng đến thấp thỏm bất an: "Thiên đường cần tiệm sách hả?"
Lộ Dao: "Ừ... Còn phải xem thử xem thiên đường trông như thế nào cái đã."
Xe lái vào khu phố thương mại, Lộ Dao vừa xuống xe đã nói luôn: "Thống Thống, cửa hàng mới sẽ mở ở ba căn phòng trống bên cạnh phòng kiểm soát, vừa lúc phía trên còn một tầng nữa."
Phòng kiểm soát là một căn phòng nhỏ nằm cách vách cửa hàng DIY. Bên phải nó có ba cửa hàng diện tích không lớn lắm nhưng lại có cầu thang đi lên phía trên. Nguyên một tầng phía trên vốn là dùng để ở.
Sau khi đập thông lại thành một và mở Tinh Môn, thăng cấp toàn bộ chỗ đó thành dị không gian thì cửa hàng mới sẽ rất rộng rãi.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: "Cô quyết định rồi hả?"
Lộ Dao: "Ừ."
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ im lặng mấy giây rồi lại hỏi: "Tôi có thể hỏi lý do lần này cô chọn mở tiệm sách không?"
Lộ Dao: "Tôi thật sự không nghĩ ra thiên đường và xưởng đóng hộp thì có liên quan gì đến nhau. Có điều Borges vĩ đại* đã từng nói rồi, dáng vẻ của thiên đường hẳn là rất giống thư viện, mà mở thư viện thì hơi khó nên tôi cảm thấy bắt đầu từ một tiệm sách nhỏ cũng là một ý kiến hay."
*Borges: tên đầy đủ là Jorge Luis Borges, được coi là cha đẻ của chủ nghĩa hiện thực huyền ảo Mỹ Latinh.
Lộ Dao đã có một chút ý tưởng liên quan đến xưởng đóng hộp rồi, chẳng qua cô không định nói cho Thống Thống biết điều này ngay.
Hệ thống hơi vui vui, sau khi nhắc nhở Tinh Môn sắp mở thì giục Lộ Dao nhanh chọn loại hình kinh doanh đi.
Tinh Môn vừa mở, hệ thống bắt đầu bảo vệ, thời gian bảo vệ vẫn là hai mươi tư tiếng đồng hồ.
...
Xế chiều ngày hôm sau, bảo vệ cửa hàng mới kết thúc.
Bảng hiệu của cửa hàng này là màu xanh lá cây cực kỳ bắt mắt, ở giữa ghi mấy chữ to màu trắng - Tiệm sách Lộ Dao.
Cái tên này tiếp nối phong cách đơn giản rõ ràng dễ hiểu trước sau như một của khu phố thương mại, chỉ có điều phía dưới chữ "Dao" cuối cùng có thêm một ký hiệu chữ "Dao" lớn chừng một đốt ngón tay mà thôi.
Trên cơ bản thì bây giờ các túi đựng và hàng hoá được các cửa hàng ở khu phố thương mại sản xuất đều có ký hiệu này. Khách quen thấy là biết đây là hàng hoá thuộc cửa hàng của Lộ Dao.
Ba căn phòng tầng một đã được đập thông với nhau, chỉ để lại bốn cột trụ, trên sàn nhà vẫn còn giữa lại vạch trắng như ký hiệu.
Tạm thời trong tiệm chưa có kệ sách, cũng chưa sửa sang gì.
Lộ Dao muốn xem thử thế giới mới như thế nào đã rồi mới chọn lựa phong cách trang trí và đợt sách đầu tiên.
Nếu không có gì bất ngờ thì e rằng sách nhập từ thành phố Dao Quang sẽ phải trải qua giai đoạn phiên dịch, in ấn, đóng bìa, đồng thời còn phải đàm phán bản quyền để xuất bản nữa. Công tác chuẩn bị trước khi tiệm sách chính thức khai trương vất vả và nặng nhọc hơn các cửa hàng trước kia vì có rất nhiều việc vặt vãnh cần xử lý.
Lộ Dao đi loanh quanh tiệm mới một vòng rồi mở cửa ra chuẩn bị bước vào thế giới mới.
Bỗng nhiên hệ thống hiện thực hóa ước mơ hét lên một tiếng dọa cô giật bắn mình.
Một lúc sau Thống Thống như khóc oà lên: "Xin lỗi, hình như tôi sai lầm rồi."
Lộ Dao hơi nghiêng đầu: "Hả?"
"Tôi bị lừa rồi." Hệ thống hiện thực hóa ước mơ suy sụp: "Nơi này hoàn toàn không phải thiên đường gì cả!"
Lộ Dao vừa bước chân ra khỏi cửa đã bị một cơn gió lạnh tấn công, tóc bên tai cô bay tán loạn. Lộ Dao giơ tay lên vuốt lại tóc rồi ngẩng đầu lên quan sát bốn phía.
Môt khu phố sạch sẽ, phía trước là con đường màu xám nhạt, nhà cửa hai bên đường rất vuông vức, trông như rubik vậy. Vỉa hè cũng cực kỳ sạch sẽ, không có bất kỳ thực vật nào.
Cả thế giới yên tĩnh không một tiếng động, trên đường hoàn toàn không có một bóng người.
Lộ Dao xoay người khoá cửa lại rồi từ tốn đáp: "Tôi còn tưởng là chuyện gì. Hồi còn học tiểu học tôi đã biết "trên đời không có thiên đường" rồi, giống như lễ Noel không có ông già Noel vậy."
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: "Cho nên... Thật ra thì ngay từ đầu cô đã không tin tôi rồi à?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận