Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 566 - "Sao tôi lại không cảm thấy mình sẽ thất bại nhỉ?" 1



Chương 566 - "Sao tôi lại không cảm thấy mình sẽ thất bại nhỉ?" 1




"Sao tôi lại không cảm thấy mình sẽ thất bại nhỉ?" 1
Lộ Dao ngoan ngoãn đi tới trước sân khấu rồi dừng ở lại dưới bậc thang: "Khải Minh Tinh, trước khi chính thức cử hành hôn lễ, tôi có chuyện muốn hỏi anh."
Khải Minh Tinh: "Chờ hôn lễ kết thúc rồi hãy hỏi. Đến lúc đó chắc chắn ta sẽ biết gì trả lời nấy."
Lộ Dao tiện tay vứt bó hoa trên tay đi, không định ngoan ngoãn hầu gã chơi trò này nữa: "Thật ra tôi không phải người hay tò mò gì. Thôi, chuyện vui đến đây là được rồi."
Nghe vậy, Harold và Tù Ngọc cùng đứng dậy khỏi chỗ ngồi dành cho khách rồi đi về phía Lộ Dao. Đến nơi, bọn họ đẩy hai tên không có mặt đang kè kè hai bên cô ra.
Khách mời ngồi bên dưới trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng này.
Những người ngồi ở đây cơ bản đều quen biết nhau cả, chỉ có Harold và Tù Ngọc là hai khuôn mặt lạ thôi.
Trước đây không lâu lúc vào ngồi, hai người bọn họ cũng được hai tên không mặt dẫn đường cho vào.
Mọi người cứ tưởng bọn họ cũng là người vô tội bị Khải Minh Tinh khống chế rồi dắt vào đây.
Bây giờ mới phát hiện ra mình nghĩ sai rồi. Hai người trẻ tuổi không biết từ đâu chui ra và cô dâu xa lạ kia là cùng một phe. Kỳ lạ nhất là ở trong thế giới giả tưởng của Khải Minh Tinh mà bọn họ vẫn có thể hành động cực kỳ tự nhiên.
Khải Minh Tinh cũng hơi sững sờ, sau đó gã dịu dàng cười với Lộ Dao: "Em đừng ầm ĩ được không? Em muốn biết cái gì thì chờ hôn lễ kết thúc nhất định ta sẽ thẳng thắn nói hết với em."
Rõ ràng gã chỉ là trí tuệ nhân tạo nhưng lúc nói chuyện lại cứ mang giọng điệu khiến người ta khó chịu.
Lộ Dao đang định đáp lại thì bị Tù Ngọc cướp lời: "Thôi ngươi bớt xàm đi. Bà chủ cực kỳ tài năng, giàu có không ai bằng, lại còn biết nhiều hiểu rộng nữa, dựa vào đâu mà lại phải thành thân với một nam nhân xấu xí chỉ biết bắt chước vụng về như ngươi chứ? Chưa nói những cái khác đâu nhé, sau khi Ma Tôn Trạch Duyên chết trận, chỉ riêng người ngưỡng mộ bà chủ thôi đã có thể xếp đủ mười vòng từ núi Bất Tiên đến Côn Luân ở đại lục Phù Thế rồi, hơn nữa còn toàn là người tài giỏi anh tuấn tiếng tăm bay khắp lục giới nữa kìa. Ngay cả con gấu trúc con trong quán bọn ta cũng có thể chấp mười ngươi. Ngươi ở chỗ nào thì cút về chỗ đó đi, đừng có léng phéng bên cạnh bà chủ nữa."
Tù Ngọc mở miệng nói lia lịa một tràng khiến Lộ Dao hơi tròn mắt ngạc nhiên, lại hiếm khi thấy xấu hổ đỏ mặt.
May nơi này là thành phố Minh Nhật, hơn nữa Tù Ngọc nói vậy cũng là để chống lưng cho cô thôi, nói chung là những lời này sẽ không truyền tới đại lục Phù Thế.
Mặt mày Khải Minh Tinh trở nên u ám. Ánh mắt lạnh lùng âm u của gã không nhìn thẳng vào Lộ Dao nữa mà chuyển sang nhìn mặt Tù Ngọc, sau đó lại quay sang nhìn Lộ Dao: "Nếu em nói xin lỗi thì ta sẽ nể mặt em mà tha thứ cho em một lần."
Lộ Dao lấy mèo Thống xuống cầm trong tay rồi đáp: "Tôi đã tìm được thứ cần tìm rồi nên không cần phải kiêng dè nữa. Đánh xong thì đi thôi."
Thấy con mèo tam thể mini trong tay Lộ Dao, Harold và Tù Ngọc đều hơi tò mò.
Tù Ngọc: "Nhóc này đáng yêu quá."
Harold: "Đi đường thôi mà cũng lạc đến dị giới được, còn ngu hơn cả người tí hon Nitraan."
Mèo Thống vừa tức vừa bối rối. Dáng vẻ nhếch nhác của nó bị Lộ Dao nhìn thấy thì thôi đi, giờ còn bị cả bạn đồng hành của cô thấy nữa.
Trong những ngày bị kẹt ở thành phố Minh Nhật, lúc nào hệ thống hiện thực hóa ước mơ cũng lo không có mình ở đó thì có thể việc mở cửa hàng của Lộ Dao sẽ gặp phiền phức. Bây giờ mới rõ hóa ra phiền phức là chính nó đây này, còn Lộ Dao thì có rất nhiều người giúp đỡ. Hơn nữa nó còn chẳng hiểu bọn họ đang nói cái gì. Lúc nó rời đi thì Lộ Dao đang chuẩn bị mở khách sạn suối nước nóng.
Người tí hon Nitraan, đại lục Phù Thế, Ma Tôn Trạch Duyên, núi Bất Tiên... Tất cả đều là những danh từ xa lạ.
Lộ Dao xoa xoa đầu nó: "Người tí hon Nitraan rất đáng yêu. Tiểu Mộng cũng rất đáng yêu."
Hiện tại có mấy chục người ở thế giới thật đang theo dõi livestream buổi hôn lễ này.
Các bình luận hiển thị theo thời gian thực ở cả hai bên màn hình đều đang lướt qua như gió.
Thật ra thì người dân thành phố Minh Nhật vẫn chưa hoàn hồn sau thông báo kết hôn của Khải Minh Tinh. Sau khi hôn lễ chính thức bắt đầu và nhìn thấy khách khứa cùng cô dâu, bọn họ lại càng khó hiểu hơn.
Các nhân viên nghiên cứu chịu trách nhiệm tạo ra Khải Minh Tinh, các thành viên đội phát triển công nghệ thực tế ảo, thị trưởng, người quản lý các khu vực... Tất cả đều là các nhân vật tai to mặt lớn khiến hôn lễ này trở nên đáng tin một cách bất ngờ.
[Cô dâu cũng là trí tuệ nhân tạo à?]
[Cô dâu tên là Lộ Dao. Sao tôi cứ cảm thấy cái tên này nghe quen quen vậy ta?]
[Là bà chủ ở phố U Linh, cái người chế tạo ra vòng tay u linh ấy. Có điều sao cô ấy lại kết hôn với Khải Minh Tinh vậy?]
[Ê hai người bên cạnh cô ấy chẳng phải hai người vừa cứu người ở tòa nhà Khoa học kỹ thuật lúc chiều à? Sao bọn họ cũng có mặt ở hiện trường hôn lễ thế?]
[Nói tóm lại là rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Khải Minh Tinh có thời gian cử hành hôn lễ thì sao không xử lý vấn đề của phố U Linh đi?]



Bạn cần đăng nhập để bình luận