Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1287 -



Chương 1287 -



Lộ Dao ngủ bù đã đời, lại lén nốc hai bình ”thuốc” nên trông cô tràn đầy sức sống, dẫn Diêu Văn Lan và Thích Tư Mẫn ra ngoài, đi tới cổng lại quay đầu mỉm cười nói với khách vẫn còn ở trong khách sạn: “Cửa hàng tạp hóa có hàng mới, nhiều mẫu mã hơn trên shop online. Cửa hàng Lông Xù cũng mở rộng khu mới, có thể thăng cấp phòng trước hai giờ chiều, có hứng thú thì đi xem thử nhé.”Cổng lớn khách sạn lần nữa khép lại, Dụ Hoa nghe thấy Thẩm Ty Ty bên cạnh hỏi: “Anh, anh mang bao nhiêu tiền?”Thẩm Bình Tiến: “Không nhiều, hai chục... triệu.”Dụ Hoa: “...”Này là muốn đi bàn chuyện làm ăn hả?Hay là hai người họ tới đây bổ hàng bán?Thẩm Ty Ty yên tâm gật đầu: “Chắc đủ thăng cấp phòng rồi.”Thẩm Bình Tiến rất điềm tĩnh: “Nghe Thời Diên nói, cửa hàng Lông Xù mở thêm phòng biển sâu và phòng cảnh toàn biển, giá khởi điểm là một trăm nghìn, cao nhất không quá hai trăm nghìn.”Thẩm Ty Ty lại gật đầu: “Vậy còn được.”Dụ Hoa cực kỳ muốn mắng lại sợ xấu mặt bèn im lặng mím chặt môi: “...”Chính là nói, dù nhà mình giàu cũng không đu nổi cách đốt tiền này.Hắc Thứ ngồi trên bàn, hình như chú ý thấy vẻ mặt của Dụ Hoa, cậu ta chớp đôi mắt to, giọng nói giòn giã: “Cửa hàng Lông Xù vui lắm, đáy biển có tôm to, bạch tuộc to, nhím biển ngọt lịm, còn có thể cưỡi cá voi to ơi là to.”Dụ Hoa vẫn chưa hiểu, Lâm Uẩn đã thấy hứng thú rồi: “Phòng cảnh toàn biển và phòng biển sâu? Vậy có thể gọi hải cẩu ngủ chung, chấp nhận thêm tiền không?”Hắc Thứ không biết ngủ chung với hải cẩu là gì, nhưng cậu ta biết ngủ trên bụng mềm xù lông của hải cẩu rất thoải mái, gật đầu trả lời cực kỳ đúng trọng tâm: “Hải cẩu, ngủ rất ngon.”Dụ Hoa nhìn Lâm Uẩn bằng ánh mắt xa lạ.Biến thái vậy hả?Lâm Uẩn lười giải thích, kéo Dụ Hoa bước nhanh ra ngoài: “Không kịp giải thích, tôi đưa cậu đi xem cửa hàng đó.”...Thích Tư Mẫn, Diêu Văn Lan theo Lộ Dao ra khỏi khách sạn, đến thẳng tiệm sách.Trước khi vào, Lộ Dao đưa khuyên tai trượng Quy Giới mini cho hai người: “Đây là bùa hộ thân, hãy đeo bên người.”Diêu Văn Lan: “Cửa hàng này có gì đặc biệt?”Lộ Dao: “Cửa hàng không có gì đặc biệt, chỉ là một tiệm sách bình thường. Vừa hay nằm trên một hòn đảo nhà giam nhân tạo, khách hàng ghé thăm thường ngày đa phần là tội phạm nghiêm trọng có thời gian thi hành án trên trăm năm. Nhưng cứ yên tâm, chỉ cần tuân thủ quy tắc thì tuyệt đối an toàn trong tiệm, tôi cũng sẽ bảo vệ hai người.”Khi Lộ Dao nói ra mấy chữ “đảo nhà giam nhân tạo”, Diêu Văn Lan không kìm được lùi về sau một bước, lại nghe cô nói toàn là “tội phạm nghiêm trọng có thời gian thi hành án trên trăm năm” thì gần như sắp không duy trì nổi vẻ mặt điềm tĩnh nữa.Bà ấy cố hết sức giữ bình tĩnh: “Nhất định phải đến đây khám sao?”Lộ Dao gật đầu: “Dù tôi học về cơ khí trong khoảng thời gian không ngắn nhưng không đủ kinh nghiệm thực hành. An toàn là trên hết, tôi đặc biệt mời kỹ sư cơ khí giỏi nhất đảo đến khám cho cô Thích đấy.”Diêu Văn Lan giơ tay lên vuốt ve vành tai: “Sao phải mời kỹ sư cơ khí, phương án chữa bệnh là lắp một con mắt người máy cho con gái tôi sao?”Lộ Dao: “Đây chỉ là phương án một. Để tránh gây hiểu lầm, xin nói trước rằng mắt người máy trên đảo Quán hoàn toàn khác với mắt người máy ở thế giới này. Có thể cực kỳ giống mắt thật, cũng có thị lực mà mắt giả bình thường không có. Với một mức độ nào đó thì tính năng còn vượt trội hơn mắt người. Nếu hai người nghe xong nội dung phương án một mà thấy không vừa lòng, chúng tôi vẫn còn phương án hai, thậm chí là phương án ba.”Diêu Văn Lan đứng yên tại chỗ, một hồi lâu sau lại đột nhiên thả lỏng: “Xem phương án một trước đi.”Lộ Dao cười mỉm, quay người dẫn Diêu Văn Lan và Thích Tư Mẫn đi vào tiệm sách.



Bạn cần đăng nhập để bình luận