Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 923 -



Chương 923 -




Quả thật bà chủ của tiệm sách khác hoàn toàn với người chủ cửa hàng ở khu tám lúc trước, có thể cô sẽ đề cử sách mới cho khách hàng nhưng không hề bắt ép khách hàng mua sách họ không thích.
Lúc này, 0829 hoàn toàn quên mất đoạn clip của camera giám sát đã xem hôm qua.
Bốn cai ngục không nán lại phòng đọc quá lâu, dù gì thì còn phải đi làm nữa. Cho nên khoảng mười lăm phút sau, họ đã chọn xong sách muốn mua, lần lượt đến quầy thu ngân tính tiền.
0829 xách năm cuốn sách của mình nhích sang bên cạnh, là người đầu tiên chú ý thấy túi đựng sách khác với loại túi ngày thường họ sử dụng: “Túi xách này rất chắc mỗi lần khách hàng đến mua sách đều tặng sao?”
Lộ Dao: “Vâng, túi xách này là sản phẩm thủ công, chất liệu là một loại dây leo khổng lồ mọc trong rừng nguyên sinh, có thể tự động phân hủy. Nếu anh thấy túi sách vô dụng quá thì có thể đem đến tiệm này đổi sách.”
0829 không ngờ thuận miệng hỏi đại cái mà còn nhận được thêm thông tin này: “Đổi thế nào cơ?”
Lộ Dao: “Hai mươi túi đựng sách có thể đổi một cuốn sách bất kỳ mà anh thích ở tiệm này.”
0829: “Sách giá 99.000 cũng được luôn à?”
Lộ Dao kiên nhẫn gật đầu: “Đúng, một cuốn bất kỳ, chỉ cần là sách anh thích.”
Chất liệu của túi đựng sách là dây leo của cây có gai bò lan trong rừng rậm ở đại lục Nitraan, người tí hon Nitraan bị nó quấy nhiễu nên nhờ Lộ Dao nghĩ cách giúp họ.
Người tí hon Nitraan đã từng thử dẫn lửa đốt mấy dây leo đó nhưng qua năm sau gió xuân thổi đến là lại mọc lên.
Lộ Dao châm lửa, quả thật có cách thiêu rụi hẳn rễ dây leo này, nhưng cô không thích cách làm đó.
Mới đầu Lộ Dao thử lấy một ít dây leo để làm giấy, hiệu quả không tốt lắm, nhưng bất ngờ phát hiện da và thân của dây leo này cực kỳ mềm, còn rất có độ dai.
Sau khi cô xẻ nó ra xử lý, mang đến triều Vũ Đại nhờ người ta dệt thành vải, không giữ ấm cho lắm nhưng rất thoáng khí.
Trước khi khai trương tiệm sách, Lộ Dao muốn thêm ít đặc sắc cho tiệm nên đã ngừng sử dụng túi ni lông thông thường và túi gấp tay mà đặt làm túi đựng sách bằng loại vải đó ở chỗ thợ dệt.
Nhưng hoạt động “thu hồi túi đựng sách, đổi sách mới” này là Lộ Dao mới nghĩ ra vào tối qua.
Túi xách thu hồi sẽ được cửa hàng tiêu độc xử lý là có thể dùng lại như mới, tái chế chưa bao giờ là một điều xấu.
Nhưng túi xách không tiện quy ra thành tiền nên cô dứt khoát đổi thành sách cho khách.
Sách trong cửa hàng có giá bán không rẻ, nên độ chấp nhận đổi sách cũng sẽ cao.
Hoạt động này không mang tính bắt buộc, khách hàng thấy vui thì tham gia, chê phiền thì thôi.
Lộ Dao thấy cái này gần giống với tích điểm mua hàng ở siêu thị, chẳng qua là thu lại túi đựng sách cũng có lợi ích về mặt kinh tế với tiệm sách, ngoài ra còn có thể tăng tính gắn kết với khách hàng.
Còn tặng một cuốn sách có giá trị mấy chục nghìn trông có vẻ xa xỉ, nhưng mỗi lần khách đến, cho dù họ chỉ mua một cuốn sách thì cũng phải mất hai mươi lần mới có thể tham gia hoạt động, tính sao cũng không lỗ.
Mấy cai ngục xác nhận với bà chủ về tính chân thật và thời gian hiệu lực của hoạt động hết lần này đến lần khác, lúc rời đi còn hết lời khen bà chủ hào phóng.
Cuối cùng 0815 vẫn mua cả bộ &LTTây Du Ký>, cảm giác đọc thử của anh ấy vô cùng mới lạ, hoàn toàn chẳng thể tưởng tượng ra hướng đi của câu chuyện này.
Trên trang sách không những có chữ mà còn có vài bức tranh minh họa, hình tượng bốn thầy trò dần hiện lên rõ nét trong đầu anh ấy, lúc đọc thêm những dòng chữ kia, phảng phất như thật sự có một thế giới yêu quái ngập tràn những điều kỳ lạ và đầy trí tưởng tượng hiện lên trong tâm trí anh ấy.
Vẫn là 0815 mua nhiều nhất trong bốn người cai ngục, hai túi xách đựng chẳng đủ, Lộ Dao lấy ba túi xách đựng mới hết.
0815 ôm sách định đi thì đồng nghiệp dồn dập đến giúp.
0816 đón lấy một túi xách trong tay 0815 rồi nói: “Anh, nhiều túi đựng sách thế này, khi đó tặng cho tôi một cái nhé.”
0829: “AA — Anh vậy mà xin thẳng mặt luôn, không biết xấu hổ!”
0877: “Anh, tôi không cần túi đựng sách. Đến khi đó cho tôi mượn sách đọc miếng là được.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận