Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1397 -



Chương 1397 -



Đa số phàm linh và thần linh của Thần Điện chí cao đều bị Đoạt Linh trận của Lộ Dao bắt sống. Thân xác của bọn họ vẫn còn ở trong thành nhưng linh hồn thì đã tụ tập ở khoảng trời phía trên Thần Điện chí cao rồi.Giống như hôm Lộ Dao tiếp nhận xét xử, phàm linh bị Ma Thần mang lên Thần giới. Hôm nay cô cũng kêu gọi chúng sinh trong thành Chúng Sinh tới để làm chứng cho trận đấu hôm nay.Nhìn từ xa, tòa tháp màu đen cao chót vót.Lộ Dao vô thức tăng tốc độ.Tuyết Trĩ vác lưỡi hái của Thí Thần đứng ở ngã rẽ dẫn tới Phục Thần Điện, im lặng nhìn bóng người đang từ phía xa chạy tới gần mình, ánh mắt lạnh ngắt.Vì anh ta chỉ là nhân bản của người kia nên đôi mắt của anh ta không phải mắt thần đạo bình thường, vẫn có thể thấy được dáng vẻ vốn có của thế gian vạn vật.Nữ sinh đang chạy kia có khuôn mặt rất tươi tắn, trên người cô là bộ đồ kỳ lạ hiếm khi thấy xuất hiện ở Thần giới, không hề có chút uy nghiêm nào của một vị thần. Nhưng cô gái trẻ tuổi yếu ớt như phàm linh kia lại ngồi vững trên ba đại thần vị, còn tuyên bố muốn san phẳng Thần giới.Cảm xúc yếu mềm chợt lóe lên trong mắt Tuyết Trĩ. Anh ta không phải người kia nên sẽ không thương tiếc cô gái trước mắt.Lộ Dao dần bước chậm lại, nhìn chằm chằm vào Tuyết Trĩ phía trước.Cô đã từng phát điên ở Địa Điện, khắp người toàn oán hận và tàn độc, giống như oán quỷ, chỉ muốn hủy diệt tất cả mọi thứ trước mắt.Cô cũng đã từng thật sự rơi xuống Thâm Uyên, cứ không ngừng rơi xuống như thế.Đến khi cô tỉnh lại lần nữa thì lại cố gắng quên đi bản thân điên loạn đó.Thật ra thì cảm giác rơi xuống Thâm Uyên rất thoải mái. Thâm Uyên tiếp nhận tất cả suy nghĩ và dục vọng dơ bẩn của thế gian.Nếu một linh hồn vỡ nát rơi vào Thâm Uyên mà còn khôi phục lại được dáng vẻ hoàn chỉnh, không bị Thâm Uyên vấy bẩn thì Thâm Uyên sẽ bị tin phục.Nữ thần Thâm Uyên đời trước từng đánh giá Lộ Dao là: Cô hoàn toàn không giống người đã từng đi vào Thâm Uyên chút nào. Cô không thích giết chóc nhưng lại hiểu rõ u mê trong lòng người, có thể cô sẽ trở thành một ngoại lệ đặc biệt nhất trong những tháng năm vô tận của Thâm Uyên. Chẳng qua đối với thần linh thì mềm lòng không phải ưu điểm đâu. Hy vọng cô sẽ không vì mềm lòng mà hại chết mình.Đúng là Lộ Dao không thích giết chóc. Nhưng những lúc phải cân nhắc đưa ra quyết định thì cô không bao giờ mềm lòng.Người trước mắt phải do cô tự tay phán xét.Tuyết Trĩ giơ lưỡi hái Thí Thần trong tay lên, đôi mắt đỏ như máu khẽ nheo lại. Anh ta nhắm thẳng vào cái cổ trắng nõn yếu ớt của Lộ Dao mà chặt xuống.Một giây tiếp theo, con ngươi anh ta chợt co lại, mọi thứ hiện ra trong tầm mắt như chìm vào vĩnh hằng, thời gian bị kéo dài vô tận, lưỡi hái trong tay anh ta vẫn còn cách rất xa cổ Lộ Dao, dù cố gắng đến mấy cũng không thể đến gần.Lộ Dao dừng lại bên phải Tuyết Trĩ, tay trái hất văng chiếc lưỡi hái màu máu, tay phải lại chuẩn xác căm thẳng vào mạn sườn anh ta.Bóng tối Thâm Uyên ào lên giúp đỡ, từ từ chen nhau đâm vào người Tuyết Trĩ chuẩn xác túm được nền tảng tạo nên cơ thể này - thần cốt của Thí Thần.Lộ Dao tay không lấy thần cốt bị cướp mất của Lục Minh Tiêu ra khỏi người Tuyết Trĩ, sau đó cô tiếp tục chạy vào trong Phục Thần Điện.Thấy cảnh kinh người bên dưới, những linh hồn đang lơ lửng giữa không trung không khỏi xôn xao."Đó là Thiên Ma vừa giáng thế hả?""Cô ta dùng tay không giết thần linh kìa!""Không chỉ vậy, cô ta còn lấy thần cốt nữa. Cô ta muốn làm gì vậy?""Tôi biết cô ấy là ai!!!""???""Đó là bà chủ tiệm hoa!""Đúng rồi, là bà chủ tiệm hoa bên bờ hồ Giám Tâm! Bà chủ tự xưng là thần linh, không ngờ lại là Thiên Ma!!!""Tôi cũng từng gặp cô ấy rồi. Hai hôm nay cô ấy luôn đi dạo quanh ngoại thành, còn tặng hoa miễn phí nữa. Một người hiền lành như vậy lại là Thiên Ma ư?""Sao trong Thần Điện trống trải quá vậy? Thần linh của Thần Điện chí cao đâu cả rồi?"Giữa không trung không chỉ có linh hồn của phàm linh mà còn cả thần linh sống trong nội thành nữa. Gần như tất cả các vị thần của Thần Điện chí cao đều bị treo lơ lửng giữa bầu trời, thần hồn bị bóng tối Thâm Uyên giam cầm, không có chỗ trốn.Vận May bất lực nhìn Thiên Ma trông như phàm linh kia chỉ dùng một chiêu đã giết chết Tuyết Trĩ, sau đó không quay đầu lại mà chạy nhanh vào Phục Thần Điện.Sau khi thành thần, bọn họ hô mưa gọi gió, muốn gì được nấy đã quen, chưa từng trải qua cảm giác bất lực như thế này.Thần hồn của thần y quan Tang Cách cũng bị giam giữ trên trời. Anh ta trơ mắt nhìn Tuyết Trĩ ngã xuống. Khoảnh khắc đó, anh ta đã hiểu rõ ý đồ của Thiên Ma, tuy lòng dạ như lửa đốt nhưng lại chẳng còn cách nào.Sau khi thành công lấy lại thần cốt mà Lục Minh Tiêu bị cướp ở núi Thiên Môn ba năm trước, Lộ Dao đang định lấy mấy khúc thần cốt còn lại trong trượng Quy Giới ra thì đột nhiên bị một sức mạnh to lớn từ trên đè xuống áp bức thần hồn.Cô dừng bước, từ từ ngửa đầu nhìn lên trên.Phạm Thiên mặc trường bào màu đen hoa lệ, ngồi ngay ngắn trên thần tọa vàng kim, ngón tay khẽ nhếch lên đầy uy nghiêm: "Cướp thần cốt của bổn thần, cô muốn làm gì?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận