Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 159 - Khách sạn suối nước nóng Lộ Dao 2



Chương 159 - Khách sạn suối nước nóng Lộ Dao 2




Hạt giống cây cối cực kỳ yếu ớt.
Năm mươi năm mới kết quả một lần. Muốn hái nó xuống khỏi cây còn phải chờ đến khi nó muốn xuống cái đã. Sớm hơn chút muộn hơn chút đều không được. Vất vả lắm mới hái được xuống mà không bảo quản tốt thì nó cũng sẽ lặng lẽ chết đi.
Chừng mười năm trước tộc trưởng và trưởng lão đã phát hiện ra trạng thái của cây thần không tốt lắm. Dự cảm cây thần sắp chết nên bọn họ đã lấy "hạt giống cây cối" để dành được trong mấy trăm năm qua ra. Mấy chục hạt giống trước đó vẫn còn tốt đẹp thế mà lại không một hạt nào nảy mầm.
Dù người trong tộc có nghi ngờ kiểu gì, Tử Diệp cũng chỉ nói một câu: "Thứ trong tay Lộ Dao đúng là "hạt giống cây cối", hơn nữa cô ấy có thể trồng cho nó nảy mầm được."
"Lộ Dao ư?"
"A, có phải là người khổng lồ trong truyền thuyết kia không?"
"Gần đây người tới bộ lạc cầu phôi thai cũng hay kể chuyện khách sạn nhà cô ấy lắm."
"Tử Diệp, cậu cũng biết cô ấy à?"
"Tại sao "hạt giống cây cối" lại nằm trong tay người khổng lồ được?"
Gần đây, "Lộ Dao" và "khách sạn" là chủ đề rất hấp dẫn trong bộ lạc Thần Mộc. Những người đã chân chính đặt chân đến khách sạn chỉ có Kiếm Lan và Ảnh Đồng. Người chưa từng đi thì lại càng tò mò.
Đám người tí hon lén lút thảo luận, vừa cảm thấy tin đồn quá phóng đại vừa cảm thấy tò mò. Lần này hai chủ đề đó lại có liên quan đến "hạt giống" nữa nên "chủ đề hấp dẫn" lập tức biến thành "chủ đề gây sốt" luôn.
"Sao cô ấy lại trồng được? Ngay cả chúng ta mà cũng không trồng nổi."
Tử Diệp kể lại chuyện xảy ra trong khách sạn mấy ngày trước cho mọi người nghe. Phôi thai vốn đã yếu ớt tái nhợt, không còn chút sức sống nào lại được bà chủ người khổng lồ cứu sống. Thậm chí sau khi được cứu, phôi thai đó còn khỏe mạnh hơn cả trước khi rời khỏi Thần Điện nữa.
Kỵ sĩ trưởng cúi đầu xuống: "Dù sao thì cũng đã hái xuống được bảy năm rồi nên "hạt giống hậu duệ" có hoạt bát đến mấy cũng không thể khỏe mạnh nổi."
Nguyên nhân phôi thai yếu ớt không phải gì khác mà chính vì đó là nhóm quả cuối cùng được người bộ lạc Thần Mộc hái xuống khỏi cây thần. Chúng vẫn luôn được bảo quản rất tốt trong Thần Điện.
Vì muốn cố gắng hết sức bảo vệ bí mật cây thần đã chết nên trong bảy năm qua toàn bộ lạc Thần Mộc không hề lấy một "hạt giống hậu duệ" nào. Thành ra bảy năm nay không có một đứa trẻ nào được sinh ra trong tộc.
Thật ra thì bọn họ vẫn chưa từ bỏ hy vọng. Thế nhưng thật sự đã đến đường cùng rồi thì cũng phải dùng hết tất cả biện pháp thôi.
Trong điện bây giờ chỉ còn chưa đầy hai mươi "hạt giống hậu duệ", hơn nữa còn càng ngày càng yếu đi.
Trong đó có một nửa có thể sẽ không thể nào từ "hạt giống" biến thành "phôi thai" được.
Mà nay bọn họ lại nhận được tin dù có biến đổi thành công thì "phôi thai" cũng có khả năng cao bị chết non giữa đường.
Tộc người tí hon cũng đang dần nghênh đón đường cùng giống như người khổng lồ đã biến mất một cách nhanh chóng ngày xưa vậy.
Trưởng lão nhìn về phía tộc trưởng: "Nếu thật sự là vậy thì tôi và ông nhất định phải tự đi một chuyến đến gặp cô ấy mới được."
Tộc trưởng chống cái gậy ngắn vội vàng đứng dậy: "Thế còn chờ gì nữa? Nhanh đi chuẩn bị đi thôi."
Kỵ sĩ trưởng lập tức bắt tay vào chọn người. Lần trước chẳng ai muốn xung phong đến khe cây có gai cả nhưng lần này thì ai cũng giơ tay bày tỏ ý định muốn đi của mình, chỉ sợ bị bỏ lại.
Vẻ mặt Tử Diệp đờ đẫn. Cậu ấy thật sự chỉ muốn quay về tìm cơ hội bứt mấy bụi hoa Nguyệt Thần thôi mà sao mọi chuyện lại vượt ra khỏi khống chế thế này...
Sau nhiều năm, lão tộc trưởng lại có được động lực và quyết đoán dứt khoát làm người ta thán phục.
---
Phía sau tòa nhà Hoa Hồng, khu phòng suối nước nóng dành cho khách nhanh chóng được hoàn thiện.
Lộ Dao đăng một video ngắn đầu tiên lên Quảng trường VIP, hơn nữa còn mở cổng hẹn trước cho khách VIP nữa.
Khu phòng suối nước nóng lớn nhỏ đều được chính thức đưa vào phục vụ.
[Tiếng tăm của Khách sạn Lộ Dao vang xa, thăng cấp thành khách sạn bốn sao. Thưởng giá trị nhân khí +10000, khoai ngọt +100. Mong bà chủ tiếp tục cố gắng!]
Khoai ngọt ư?
Đây là lương thực chủ yếu mà nhóm người tí hon thường hay nhắc tới. Lộ Dao nghe đã lâu nhưng giờ mới thấy.
Cô lấy một củ khoai ngọt từ trong kho hàng cá nhân ra. Thứ này lớn hơn trứng chim cút nhưng lại nhỏ hơn trứng gà một chút, vỏ ngoài đen xám, trông thì giống như thực vật nhưng cầm lại lại chẳng khác gì cục đá.
Tạm thời Lộ Dao không có tâm trạng suy nghĩ đến công dụng của thứ này nên đã ném lại nó về kho hàng cá nhân, còn mình thì mở bảng điều khiển của hệ thống ra chọn mở bản đồ sau đó ấn vào tấm biển khách sạn trên đó. Màn hình hiện lên một khung nhắc nhở "Có tiêu phí một trăm nghìn giá trị nhân khí để đổi tên một lần không?"
Lộ Dao bấm "Có".
[Tiêu phí một trăm nghìn giá trị nhân khí, "Khách sạn Lộ Dao" chính thức được đổi tên thành "Khách sạn suối nước nóng Lộ Dao".]
[Nhắc nhở hệ thống: Tiến độ hoàn thành cơ sở hạ tầng của khách sạn Lộ Dao đạt 80%. Tiếp đón thành công một trăm vị khách, thăng cấp thành khách sạn bốn sao. Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ trước mắt là 85%. Mong bà chủ tiếp tục cố gắng!"
Chỉ cần tăng thêm một sao nữa là hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Ngoài cửa, bệ cao của cáp treo bản thu nhỏ đã được xây dựng xong, có trang bị hệ thống ròng rọc, dây cáp treo và các thiết bị an toàn. Mọi công cụ đều nằm trong kho hàng cá nhân của Lộ Dao. Có thể nói là công tác chuẩn bị đã hoàn thiện, chỉ còn việc đưa vào sử dụng nữa thôi.
Lộ Dao thoát ra khỏi bảng điều khiển của khách sạn rồi đeo gùi lên lưng chuẩn bị đi ra ngoài. Đúng lúc này, điện thoại di động của cô bỗng vang lên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận