Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1280 -



Chương 1280 -



Thích Tư Mẫn: “Ở đây sao?”Diêu Văn Lan quay sang dùng ánh mắt để hỏi Cơ Phi Dung.Cơ Phi Dung đáp: “Xuống xe trước đi.”Cơ Thanh Nghiên hỏi: “Vào phòng cất hành lý trước hay là bảo anh Chỉ Tâm đưa mọi người đi gặp bà chủ trước đây?”Đương nhiên Diêu Văn Lan muốn đi gặp bà chủ ngay rồi, nhưng Cơ Chỉ Tâm lại nói: “Gần đây ngày nào cửa hàng tạp hoá cũng nổ đơn liên tục, tối qua bà chủ không được nghỉ ngơi, trời còn chưa sáng đã bị người máy của cửa hàng cho thuê người máy gọi đi, đến giờ vẫn chưa quay về. Mọi người đợi trễ chút hãy đến đó, để Thanh Nghiên đưa mọi người về phòng trước.”Thích Tư Mẫn: “Ở đây còn có người máy nữa sao?”Diêu Văn Lan hơi chau mày lại: “Tôi đã hẹn trước tận mười ngày rồi nhưng cửa hàng lại không chuẩn bị gì hết à? Sao lại phải đợi nữa chứ?”Bà ấy thật sự rất vội.Cơ Chỉ Tâm: “Theo như những gì cháu biết thì kế hoạch chữa trị của Tư Mẫn đã chuẩn bị xong hết rồi. Nhưng cửa hàng mà mọi người sắp đến khá nguy hiểm, nếu như không có bà chủ đi cùng thì không được.”Cơ Thanh Nghiên nhớ ra hôm qua bà chủ có nhắc đến chuyện này nên đã nhanh chóng bổ sung thêm một câu: “Thời gian khám bệnh đã hẹn trước là mười giờ sáng, còn hai tiếng đồng hồ nữa. Mọi người đừng sốt ruột, trước giờ bà chủ luôn đúng giờ, chắc chắn sẽ quay về trước mười giờ thôi.”Lúc này Diêu Văn Lan mới nhớ ra lịch hẹn của mình là mười giờ.Do được đi nhờ chiếc xe nhanh như xé gió của Cơ thị nên mới có thể đến sớm như thế, sau đó cũng không nói gì thêm.Như những gì Cơ Phi Dung nói, đã đến đây thì phải nghe theo mọi sắp xếp của khu phố và bà chủ, nhưng cho đến bây giờ bà ấy vẫn chưa thấy được sự đặc biệt của khu phố này, những thứ mà bà ấy thấy chỉ là một cửa hàng rách nát, tồi tàn mà thôi.Lúc đi đến trước cửa khách sạn suối nước nóng, Cơ Phi Dung lấy hành lý của Diêu Văn Lan và Thích Tư Mẫn ra đưa cho Cơ Thanh Nghiên: “Tôi đã đặt một căn phòng khác ở bên cạnh. Hai người mới đến đây lần đầu nên để Thanh Nghiên đưa hai người về phòng nhé.”Diêu Văn Lan sững sờ: “Sao bà không ở cùng với chúng tôi?”Hoàn cảnh nơi đây bày rõ ràng ở trước mắt nên Diêu Văn Lan cũng không ôm quá nhiều hy vọng về vấn đề vệ sinh, trang thiết bị và dịch vụ của khách sạn này.Dường như việc Cơ Phi Dung không ở cùng đã chứng minh suy đoán của bà ấy là đúng.Cơ Phi Dung: “Tối qua tôi đọc được thông báo, khu phố thương mại có cho ra mắt loại phòng mới cho du khách nên tôi muốn trải nghiệm thử. Khách sạn này tôi đã ở rất nhiều lần rồi, bà cứ yên tâm đi, rất sạch sẽ và thoải mái. Nó rất thích hợp cho những vị khách đến đây lần đầu, bà cứ yên tâm ở đây đi.”Diêu Văn Lan: “Thông báo gì thế? Sao tôi lại không biết?”Cơ Phi Dung cười: “Bà cứ xem như đây là một ứng dụng do chủ nhân của khu phố này phát triển để phục vụ cho khách hàng VIP cũng được. Vấn đề mà bà đang thắc mắc quá nhiều, nếu giải thích từng cái một thì rất phiền phức, chỉ cần vào đó là sẽ biết ngay thôi. Tôi đi cất hành lý trước đây, lát nữa hai người thu dọn xong hết rồi thì đến tìm tôi nhé. Tôi ở ngay cửa hàng thứ tư, tên là cửa hàng Lông Xù."Dường như Cơ Phi Dung sợ Diêu Văn Lan tiếp tục hỏi nữa nên đã vội vàng xua tay, nhanh chóng đi về phía cửa hàng Lông Xù.Cơ Thanh Nghiên bỏ vali của khách vào trong nhẫn không gian rồi đưa hai người họ vào khách sạn suối nước nóng.Lúc đứng trước cửa Cơ Thanh Nghiên nhắc nhở họ như thường lệ: “Khách sạn này khác với những khách sạn mà mọi người thường gặp, bây giờ đang là lúc bận rộn nhất của nơi này, hai người vào trong đó rồi thì nhớ hãy kiềm chế cảm xúc của mình lại, lên lầu cất hành lý trước. Nếu như muốn thì cũng có thể xuống lầu ăn sáng với những khách khác.”Sáng nay lúc ở nhà họ Cơ họ cũng chưa ăn sáng.Ba người của Cơ thị bào mòn gia tài của bà chủ một cách nhiệt tình, thức ăn ở đây vừa ngon vừa đa dạng, phong phú, ăn vào lại tốt cho sức khỏe nữa.Hầu như những lúc đi làm thì họ đều ăn cơm ở khu phố thương mại.Khó khăn lắm Cơ Phi Dung mới có thời gian đến đây để nghỉ ngơi, bà cũng không thích ăn cơm ở nhà, lúc này đang gọi món ở cửa hàng Lông Xù.



Bạn cần đăng nhập để bình luận