Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 232 - Nhỏ mà có võ! 3



Chương 232 - Nhỏ mà có võ! 3




Nhỏ mà có võ! 3
Một con yêu đứng bên cạnh đáp: "Ma chủng, đây là ma chủng! Mắt của nó màu đỏ kìa. Chắc nó là vật cưng của Ma Tôn."
Ma chủng là một sinh vật chỉ sinh ra ở Ma vực. Trời sinh chúng ta đen như than, ngay cả màu mắt, da mà máu cũng đen thùi lùi.
Chúng thích ăn ma khí và đi theo cường giả.
Ma chủng có thể ký khế ước với Ma tộc, vừa có thể trở thành vật cưng vừa có thể huyễn hóa thành vũ khí cùng đánh nhau với khế chủ.
Thật ra vật cưng của Ma tộc cũng giống linh sủng của tu chân giới vậy.
Nghe đồn Ma Tôn có một đôi ma đồng trời sinh, con ngươi đỏ tươi như máu.
Trên người ma chủng ký khế ước với Ma Tôn cũng sẽ xuất hiện ký hiệu của chủ nhân.
Mà ma chủng trước mặt này có một đôi mắt đỏ tươi, rất dễ làm người khác liên tưởng đến cái người đứng đầu Ma vực kia.
Có yêu phản bác: "Ma tộc tu luyện đến một cảnh giới nhất định cũng có thể có ma đồng mà? Không thể chỉ vậy đã nhận định khế chủ của ma chủng này là Ma Tôn được."
Cây thông tinh vừa bị ma chủng đốp cho một câu kia lại không nhịn được mà đáp lời: "Đúng vậy, chưa chắc nó đã là vật cưng của Ma Tôn."
Lộ Dao giơ tay ra nhéo má cục đen kia: "Nhóc con, lén lút chạy tới nhân gian là muốn giở trò gì vậy?"
Cục đen kia bị nhéo má kêu ầm lên: "Đồ nữ nhân xấu xí này, buông ta ra mau!"
"Ầm..."
Nó vừa kêu xong đã trúng một đòn bay thẳng vào khe hở Ma vực ở phía sau.
"Xin lỗi nhé, phản xạ có điều kiện ấy mà." Harold quơ quơ nắm đấm rồi giơ hai ngón tay ra dễ dàng khép khe hở thông đến Ma vực kia lại: "Bịt kín rồi đấy, nhóc kia không chui qua đây được nữa đâu, không sao nữa rồi."
Đám yêu xung quanh đột nhiên im phăng phắc.
Trước đây bọn họ đã biết thiếu niên thường đi theo bà chủ Nhân tộc này là quái vật rồi, nhưng chẳng ai ngờ được rằng hắn lại mạnh đến vậy.
Bình thường yêu tu dùng pháp khí cũng có thể lấp kín khe hở không gian thôi, chỉ là chắc chắn không thể nào dễ dàng được như Harold.
Đã bày xong kết giới, lấp kín khe hở thông tới Ma vực, lại tiện thể nghe được một ít tin đồn liên quan đến Ma tộc và nhìn thấy sinh vật Ma tộc nữa. Lộ Dao rất hài lòng với tất cả những chuyện này nên đã gọi Harold cùng trở về quán.
Buổi tối quán Internet Cafe không đông khách lắm. Mặc dù loài yêu trời sinh đã thích tự do và không tuân theo quy củ như con người nhưng chưa bao giờ lười biếng trong việc tu luyện.
Đám đại yêu hoặc là quay về hang động, hoặc là ngồi ngay trong rừng hấp thu linh khí thiên địa.
Trong sảnh lớn quán net bây giờ toàn là tiểu yêu cả, hơn nữa vẫn còn mấy máy đang trống.
Lưu Sinh ngồi giữa đám này trở nên cực kỳ nổi bật.
Tư thế ngồi của hắn rất đàng hoàng, ánh mắt chăm chú, mỗi lần nhấp chuột đều như mang theo cả nỗi chờ mong.
Lộ Dao đi ra sau lưng Lưu Sinh.
Hắn đang chơi một trò chơi bối cảnh tiên hiệp. Game này có mảng thu thập nguyên liệu và luyện chế vũ khí.
Lưu Sinh đã thu thập được một ít linh thạch rồi, đang đặt cược vào vận may.
Tiếc rằng dùng hết sạch nguyên liệu trong kho hàng rồi vẫn không thể chế được món trang bị nào.
Lưu Sinh thả chuột ra, bả vai chán nản sụp xuống.
Lộ Dao không khỏi lắc đầu.
Người chơi mới chưa cần đập tiền chế đồ mà, phải kiên cường lên chứ.
Xác suất chế đồ trong trò chơi này cũng giống như tu tiên muốn phi thăng vậy. Cả chục triệu người hao phí thời gian đặt cược vào xác suất ra đồ cực kỳ nhỏ bé.
Chẳng qua xác suất chế đồ có thể điều chỉnh. Hơn nữa người chơi cũng có thể bỏ game bất cứ lúc nào.
Còn con đường tu tiên thì lại dài đằng đẵng không đích đến và nhiều trở ngại.
Lưu Sinh ngồi ngẩn người trên ghế một hồi rồi thẳng lưng lên lần nữa. Hắn thoát ra khỏi trò chơi đó rồi mở Game Box 6399 lên bắt đầu chơi Đào Vàng.
Trình Diệp vừa ra khỏi phòng làm việc đã thấy Lộ Dao đứng trong quán, bèn đưa cho cô một cái máy tính bảng.
"Anh vẫn chưa nghỉ ngơi hả?" Lộ Dao nhận máy tính bảng, cúi đầu bật lên.
Alfred gặm sách cả buổi chiều, đến chạng vạng tối đã phun ra mô hình bàn phím sơ bộ dành cho yêu.
Sau khi đổi ca với Chung Liên Gia, Trình Diệp ngồi không trong phòng trọ cũng chán nên quyết định bắt tay vào cải tạo bàn phím luôn.
Anh ta đã sửa theo đề cử của Alfred rồi nhưng vì không có nhiều kiến thức về Yêu tộc nên mới tới đây nhờ Lộ Dao xem qua cho.
Lộ Dao cầm máy tính bảng quan sát bản vẽ, thật sự không nhìn ra có chỗ nào không ổn.
Cô quen với việc vận hành thực tế, tìm lỗi sai sau đó tiến hành điều chỉnh hơn.
Lộ Dao: "Anh gửi bản vẽ qua cho tôi đi. Tối nay tôi làm thử một cái đã."
Trình Diệp: "Chúng ta tự chế tạo chứ không liên lạc nhà xưởng hả?"
Anh ta đến muộn nên chưa từng thấy bà chủ sử dụng năng lực bao giờ.
Lộ Dao: "Đúng vậy. Lát nữa anh bảo Tiểu Chung tháo bàn phím ra đưa cho tôi, sáng mai là có ngay. Nhưng phần nhập dữ liệu vào thì vẫn phải làm phiền anh và Thanh Nghiên một chút. Chốc nữa tôi sẽ bảo Alfred đưa tài liệu chữ viết của Yêu tộc và tu chân giới đến cho các anh."



Bạn cần đăng nhập để bình luận