Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 386 - Không có gì 3



Chương 386 - Không có gì 3




Không có gì 3
Thời Diên thấy nhân viên thẫn thờ bối rối, không nhịn nổi thầm nghĩ: Hôm ấy chắc mình không có dáng vẻ ngu ngơ này đâu nhỉ?
Tiểu Cơ số 2 dừng xe lại: “Tiểu Thời, dẫn họ đi ăn sáng trước đi, sau đó lên thẳng tầng ba quán net tìm bà chủ.”
Tiểu Thời...
Thời Diên đần mặt.
Trên đường về nhà hôm ấy anh ấy có trò chuyện với lão Thẩm, trong cửa hàng của Lộ Dao có rất nhiều nhân viên bình thường và cũng có rất nhiều nhân viên trông có vẻ bình thường.
Chú tài xế thản nhiên gọi anh ấy là “Tiểu Thời” chính là người trông có vẻ bình thường, dường như hắn ta có quan hệ với Cơ thị ở thành phố Thiên Cơ.
Tuy Cơ thị ở thành phố Thiên Cơ một mình một cõi, nhưng đó là một con quái vật khổng lồ khó có thể lung lay. Thế nhưng một hai năm nay, họ bỗng im ắng hơn rất nhiều.
Nhân viên tổ trò chơi ngắm nhìn bảng hiệu hai bên khu phố thương mại, chỉ có hai cửa hàng bán đồ ăn.
Một người hỏi: “Ông chủ ơi, sáng sớm ăn mì hả?”
Một người khác hỏi: “Đến cửa hàng đồ ăn nhanh xem thử coi sao?”
Thời Diên vẫy bàn tay to: “Đi, dẫn mọi người đi ăn mì hải sản sang chảnh, còn có thể gọi sashimi cắt ngay tại chỗ, nhím biển đủ hết.”
Nhân viên ngơ ngác đi theo Thời Diên, cứ tưởng anh ấy đang mỉa mai.
Nhân viên tiếp đón họ ở cửa hàng Lông Xù là hải cẩu mập, phát cho mỗi người một tấm thẻ ở cổng rồi đưa họ đi vào trong ngồi.
Lúc thấy hải cẩu trắng như tuyết tròn ũm, các nhân viên như người cá bị phù thủy cướp mất giọng nói, trợn mắt há mồm nhưng nửa ngày trời cũng không thốt ra được một câu hoàn chỉnh.
Đến khi tiến vào cửa hàng Lông Xù dưới biển sâu, họ còn chưa kịp mở ra cánh cổng thế giới mới đã thấy trên bát mì to hơn cả mặt chất đầy tôm, sò, bào ngư, sashimi bóng láng đẹp đẽ, nhím biển chất thành núi bày khắp bàn, mùi tươi ngon đánh vào làm người ta choáng váng.
Lúc họ xì xụp húp mì, thoáng nhớ lại lúc đi họp, hình như ông chủ đã nói đối tác có phúc lợi gì đó.
Nếu lần nào tới tăng ca cũng có thể ăn một bữa thế này, vậy thì đáng lắm luôn.
Lúc ăn, Thời Diên nhanh chóng nói cho họ những điểm độc đáo của khu phố thương mại.
Nằm sâu trong lòng biển, xung quanh ra vào toàn là hải cẩu có thể hiểu tiếng người, sự thật buộc họ phải tin, nhưng não vẫn còn bị tắt nghẽn, nghĩ chưa ra.
Cuối cùng tổ trò chơi vịn tường đi ra khỏi cửa hàng Lông Xù, lúc ăn no đầu óc càng trì trệ hơn nên khi đến quán net, thấy khách hàng Yêu tộc và Ma tộc, họ phản ứng cũng không lớn lắm.
Mãi đến khi lên tầng ba quán net, vào hạt giống không gian của Lộ Dao, dường như họ mới phản ứng được, cảm xúc chợt bùng nổ.
Hạt giống không gian của Lộ Dao đã bài trí lại, bên trong nhà đá trống trãi có thêm hai dãy phòng xếp đá, chuẩn bị đầy đủ các thiết bị, mạng lưới mạng và đồ dùng hằng ngày cần có.
Ăn cơm có thể trực tiếp dùng plugin trên máy tính để đặt món, bên trong không gian cũng có chuẩn bị nước uống, đồ ăn vặt đủ loại và trái cây.
Tình huống thiết yếu còn có thể sử dụng thuốc hồi phục thể lực tinh thần và thuốc nước ma pháp. Chỉ là Lộ Dao thật sự không chấp nhận nổi việc xây nhà vệ sinh trong hạt giống không gian nên phải ra ngoài giải quyết nhu cầu sinh lý.
Lộ Dao giới thiệu bài trí bên trong cho Thời Diên xong, các nhân viên tổ cũng từ từ khôi phục tinh thần.
Thật ra họ vẫn chưa tin lắm vào cách gọi “hạt giống không gian”, nhưng quả thật bên này tạo điều kiện mọi mặt quá tốt, thức ăn, đồ dùng bao hết, môi trường làm việc cũng có thể chấp nhận, cũng không phải làm không công.
Tổ trò chơi bắt đầu làm việc, Lộ Dao bèn lui ra khỏi hạt giống không gian.
Để tiện cho nhân viên ra vào, cô đã mở một cánh cửa trong hạt giống không gian, nói mật khẩu đã cài là có thể tự do ra vào.
Ra khỏi hạt giống không gian, Lộ Dao đi men theo cầu thang lên tầng bốn.
Tầng bốn và tầng năm là hai khu mới, đợi lần tăng ca đầu tiên của tổ trò chơi kết thúc, cô sẽ bắt đầu bài trí tầng bốn.
Vì vậy, Lộ Dao dùng Truyền Âm ngọc phù liên lạc với Trì Cửu Mộng.
Lần trước, Trì Cửu Mộng đã tặng cho Lộ Dao một viên hồn hỏa để đền tội cho Lê Thi Quân, làm vật chứng mình nợ ơn cô.
Lần này Lộ Dao định dùng hết ơn tình này.
Nhóc gấu trúc tinh thở phì phò bò lên từ dưới lầu, đã không tìm thấy Lộ Dao ở tầng ba mà còn dọa tổ trò chơi hết hồn.
Thời Diên bất lực: “Đó là một con gấu trúc tinh tên Hùng An An. Cậu cho nhóc ấy đồ ăn vặt là được sờ, tính tình ngoan hiền lắm.”
Nhân viên tổ trò chơi: “...”
Đây là vấn đề có ngoan hay không sao?
Hùng An An ra khỏi hạt giống không gian, tìm thấy Lộ Dao ở tầng bốn: “Ngoài cổng có một ông lão đến, nằng nặc đòi gặp tỷ.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận