Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 926 -



Chương 926 -




Buổi chiều kết thúc, sẽ có cai ngục chuyên phụ trách đến nghiệm thu.
Quần áo may đạt tiêu chuẩn mới có thể lấy được tiền công.
Gus từng đến đây vài lần, anh ta thật sự rất ghét máy may.
Rõ ràng có loại máy có tính năng tốt hơn, nhưng để hành hạ tù nhân, khu chín cố tình nhập vào kiểu máy may đời cũ, đạp không mạnh là kim phía trên vừa chậm vừa cùn, thật sự phải kiên nhẫn lắm.
Gus còn đang tính toán chỉ cần một tiếng đồng hồ may ra sáu món đạt tiêu chuẩn, thì nguyên ngày nay cũng có thể kiếm được hơn một nghìn tinh tệ là ít nhất, để dành hơn hai tháng là có thể mua sách mới... Nghĩ thôi mà đã thấy tuyệt vọng quá...
Đột nhiên máy móc hai bên trái phải chợt khởi động, tiếng gầm vang nhanh chóng hòa lẫn vào những chiếc máy của các tù nhân ở khu chín.
Gus nghiêng đầu, chỉ thấy Del cả người cơ bắp sắt thép rắn chắc ngồi trước máy may, nhẹ nhàng đạp bàn đạp, động tác trên tay thành thạo, cứ trung bình ba mươi giây là quăng một món vào sọt đồ thành phẩm.
Gus sốc đến mức không thể thốt nên lời.
Del chú ý thấy ánh nhìn của anh ta, còn có thể nhính thời gian ra trò chuyện: “Anh mới đến không lâu nhỉ? Tôi đã đạp cái máy này hơn mười năm rồi nên nhớ hết form của quần áo, nhắm mắt cũng có thể may.”
Gus nghĩ thầm: Được lắm, cứ để anh ta ngạo mạn đi.
Carney bên phải càng vô lý hơn, phần lưng cơ thể người máy của anh ta vậy mà có thêm một gương mặt, trên vai tách ra thêm hai cánh tay người máy màu đen nữa, một trước một sau đạp hai cái máy may, động tác trên tay cũng chẳng chậm hơn Del mà còn gấp đôi hiệu suất.
Del: “Cơ thể người máy này của Carney là kiểu được đặt làm riêng, tốn không ít tiền, hâm mộ thì hâm mộ chứ chẳng có nổi.”
Gus: Bá tước Monte Cristo không lừa mình thật, trong ngục giam đâu đâu cũng là nhân tài...
Chưa được một tiếng, bỗng dưng Del gọi cai ngục: “Máy của tôi trục trặc rồi.”
Cai ngục đi đến kiểm tra.
Nó đã bốc khói rồi, có thể không trục trặc ư?
Del còn ở một bên hối thúc: “Phiền đổi cái khác nhanh nhất có thể, tôi vội lắm.”
Cai ngục thầm mắng trong lòng, quay người đi tìm chỗ trống.
Đột nhiên Carney ở phía sau cũng nói: “Cai ngục, máy của tôi cũng gặp trục trặc rồi.”
Cai ngục: “...”
Máy của Del và Carney chỉ là đình công do nóng quá thôi, cai ngục đổi chỗ cho hai người, may chưa được bao lâu thì máy mới lại chịu không nổi.
Thế là hai người lại đổi về ngồi bên cạnh Gus một lát, Gus bị kẹp ở giữa họ rất áp lực, anh ta cố gắng điều khiển cánh tay người máy và sức mạnh ở chân, cố làm được giống Del nhưng rất khó.
...
Giờ nghỉ, Gus tìm chỗ vắng vẻ để đọc sách.
Hết cách rồi, giờ anh ta thấy hơi thèm nên chỉ có thể đọc lại nội dung đã đọc rất nhiều lần kia thôi.
Áp lực tính lũy khi đạp máy may chung với Del và Carney cũng cần chữa lành nhờ sách.
Gus đang đọc đến chỗ thú vị thì nghe thấy tiếng bước chân từ xa đến gần, có vài tù nhân đang trò chuyện ở gần đó.
Gus nghe ra giọng của Del và Carney, họ nói về tiệm sách ở khu tám với các tù nhân ở khu năm.
Tù nhân ở khu năm rất thật thà, cả ngày hôm qua vậy mà không ai thấy hiếu kỳ, chạy đến khu tám nhìn một cái.
Gus nghe được vài câu, không biết Del và Carney có ý đồ gì, khu năm có tù nhân bị họ xúi giục, hình như định nhân lúc nghỉ ngơi đến tiệm sách kiếm chuyện.
Giờ nghỉ kết thúc, Gus về đến phân xưởng, Del và Carney lại ngồi hai bên anh ta.
Gus hơi chần chừ nhưng cuối cùng vẫn hỏi thẳng ra.
Carney khá kinh ngạc: “Hôm qua anh không muốn kiếm chuyện với bà chủ ở tiệm sách?”
Gus gật đầu rồi lại lắc đầu: “Lúc đó ra khỏi khu bảy, giá trị tinh thần bạo động, quả thật rất muốn giết người. Chỉ là khi đi vào tiệm sách, gặp được cô ấy thì tâm trạng bất chợt bình tĩnh lại, không ra tay.”
Del: “May mà thằng nhóc anh không đánh nhau với bà chủ, nếu không thì chúng tôi có thể phải mua ba cuốn sách rồi.”
Trong lòng Gus vẫn thấy khó hiểu, Carney ở bên cạnh cười to.



Bạn cần đăng nhập để bình luận