Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 138 - Cạnh tranh chút rồi sẽ tự mình nảy mầm 1



Chương 138 - Cạnh tranh chút rồi sẽ tự mình nảy mầm 1




Cạnh tranh chút rồi sẽ tự mình nảy mầm 1
Cổng vào, bốn người tí hon Nitraan chia thành hai nhóm đứng đó, mỗi người dắt theo một con trâu lông dài.
Lộ Dao nhận ra một trong số họ đến từ bộ lạc Ánh Sáng, ba người còn lại hình như chưa từng gặp.
Da họ hơi ngăm đen, mặc áo khoác màu xanh lục đậm, dưới phản chiếu của ánh đèn, hai gò má ánh lên vệt sáng kỳ lạ.
Lộ Dao ngồi xổm nhìn xuống, bên má của người tí hon Nitraan nữ đứng chung với người tí hon Nitraan nam bộ lạc Ánh Sáng sáng lên màu tím bạc như mảnh vảy nhỏ li ti.
Hai người tí hon còn lại hai má có vảy màu xanh lục nhạt.
Trên cánh tay Hồ Điệp cũng có vảy tương tự, nhưng có lẽ vì là con lai nên trên má cô ấy không có đặc trưng hiện rõ như thế này.
Ba người này chắc đến từ bộ lạc Hắc Nham sống ven biển.
Gặp được Lộ Dao, đôi mắt họ hơi mở to, đồng tử phóng đại, sau khi khống chế được sự sợ hãi bản năng thì không có biểu hiện thất lễ đặc biệt nào.
Họ biết khách sạn, cũng biết Lộ Dao.
Lộ Dao để ý thấy hai người tí hon bộ lạc Hắc Nham đứng đằng sau hơi căng thẳng, trâu lông dài của họ vác một cái rương hơi lạ.
Cái rương bốn mặt làm bằng gỗ, bề mặt gỗ không có hoa văn gì, bên trên dường như có một vòng lỗ khá nhỏ.
Kỳ lạ nhất là cái rương này không phải quấn đại bên người trâu lông dài, mà là cẩn thận dùng da thú lót dưới đáy rồi cố định trên lưng nó.
Chưa chắc hữu dụng, nhưng cách buộc chứng tỏ rằng đó là thứ rất quan trọng.
“Chúng tôi muốn thuê phòng.” Người tí hon Nitraan nam đứng phía trước lên tiếng.
Trúc Châu đi thang máy xuống, chạy bước nhỏ đến trước mặt Lộ Dao: “Để tôi cho.”
Trúc Châu quen việc dẫn bốn vị khách đến trước máy đổi tiền, giải thích quy trình làm thủ tục nhận phòng của khách sạn.
Người tí hon đến từ bộ lạc Ánh Sáng tên Phong Cần, còn người tí hon Nitraan nữ có vảy màu tím bạc trên má là bạn đời của cậu ấy, tên là Hà Âm.
Cặp còn lại cũng là vợ chồng, đều đến từ bộ lạc Hắc Nham như Lộ Dao dự đoán.
Người nam tên Thiên Lãng, người nữ tên Bối Bối.
Lộ Dao định đưa trâu lông dài của khách dắt đến chuồng chăn nuôi trước, họ đầy căng thẳng, không cho Lộ Dao đến gần trâu lông dài của họ.
Sau khi Trúc Châu giải thích, hai người vẫn từ chối, đích thân lấy cái rương trên lưng trâu xuống mới để Lộ Dao dắt nó đi.
Có thể thấy rằng cái rương đó rất quý giá.
Thiên Lãng và Bối Bối ở phòng 402 khu phòng cổ điển ở khu phòng dành cho khách số một.
Hà Âm chờ Trúc Châu đưa hai người đến phòng, nói thẳng: “Không muốn ở cùng với họ, có nơi nào yên tĩnh chút không?”
Trúc Châu thành thật nói: “Phòng của chúng tôi tốt lắm, ở trong phòng không nghe thấy âm thanh của khách hàng khác đâu.”
Sắc mặt Hà Âm lạnh lùng, Phong Cần khoác vai Hà Âm vỗ vỗ an ủi, ngẩng đầu nhìn Trúc Châu: “Vậy xếp cho chúng tôi phòng cách xa phòng họ nhất.”
Trúc Châu: “Vậy đến khu phòng dành cho khách số ba, xa khu phòng dành cho khách số một nhất.”
Lộ Dao đi từ phòng bếp ra, cắt ngang: “Hai người thích yên tĩnh, nhà ấm Hoa Hồng có phòng trống.”
Nhà ấm Hoa Hồng?
Hà Âm và Phong Cần nhìn nhau một cái, rồi cùng nhìn Lộ Dao: “Chúng tôi muốn phòng đó.”
Lộ Dao đích thân dẫn họ qua, Trúc Châu cũng không kìm được đi theo đằng sau.
Nhà ấm Hoa Hồng mới hoàn tất trang trí vào xế chiều hôm nay, lúc ấy tất cả người tí hon trong khách sạn đều chạy đến xem.
Đó thật sự là một tòa nhà nhỏ xinh đến mức không thể hình dung, Trúc Châu và Diên Vĩ đều cảm thấy nó còn đẹp hơn cả Thần Điện của bộ lạc Thần Mộc.
Hà Âm và Phong Cần không biết nơi được tên là “nhà ấm Hoa Hồng” trông như thế nào, chỉ đơn thuần là do vấn đề về tâm trạng, không muốn ở quá gần khách của phòng 402.
Ba tòa nhà gạch xanh kia kia xây dựng chỉnh tề trang nhã, chắc hẳn nhà ấm Hoa Hồng cũng sẽ không khác quá nhiều.
Họ ôm tâm thái “sao cũng được” đi theo Lộ Dao.
Để hành lý của khách lên xe đẩy gấp gọn mini, Lộ Dao đẩy đi bằng một ngón tay.
Họ đi qua trước tòa nhà gạch xanh, băng qua rạp chiếu phim thu nhỏ, dừng lại trước một tòa lâu đài mái vòm màu lam nhạt.
Khu phòng dành cho khách này chỉ có ba tầng, tầng một là phòng trà, phòng ăn, phòng tranh, phòng đọc sách, phòng bếp và phòng dọn dẹp, phía sau còn có một dãy phòng kính, Lộ Dao chuẩn bị trồng hoa, khi đó thì nó là nhà ấm trồng hoa.
Chỉ là nhà ấm trồng hoa phía sau tạm thời vẫn còn đang để trống, cũng không có người tí hon nào trong khách sạn đi qua.



Bạn cần đăng nhập để bình luận