Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 889 -



Chương 889 -




Mặc Chúc cúi người lấy ra một viên đậu phộng từ phía dưới bàn trà, cứ như đang kể một câu chuyện phiếm vậy: “Lục Minh Tiêu đã nói có lẽ loài người có thể tự cứu lấy mình, còn nói loài người không hề yếu ớt như chúng ta tưởng tượng. Ba năm trước, ta đã thử tung tin tức ra bên ngoài. Có thể loài người đúng thật không hề yếu đuối như ta nghĩ nhưng họ lại chậm hiểu hơn những gì ta dự đoán, họ không hề phát hiện ra gì cả.”
Cuối cùng mảnh ghép gợi ý do anh ta làm ra lại trở thành đồ cưới của bà chủ.
Bây giờ suy nghĩ lại lúc Lục Minh Tiêu đưa ra đề nghị thì có lẽ đã bắt đầu tính toán mọi chuyện rồi.
Không lâu sau kẻ giết Thần chỉ biết chém giết, trước giờ không sử dụng đầu óc kia cũng đã bắt đầu chơi trò đấu trí rồi.
Chỉ là Mặc Chúc không biết rốt cuộc Lục Minh Tiêu và người trong Thần Điện kia đang dùng quy tắc gì để đấu với nhau, ngay cả tin tức mà anh ta tiện tay tung ra cũng có thể bị lợi dụng trở thành con cờ của họ.
Lộ Dao lại không hề biết những suy nghĩ thăng trầm phức tạp trong lòng Mặc Chúc lúc bấy giờ: “Tin tức mà ngài tung ra quá vụn vặt, có người bình thường nào chú ý đến cơ chứ?”
Toàn bộ phòng khám, bệnh viện ở các nơi trên cả nước, có ai lại rảnh rỗi đi nghiền ngẫm toa thuốc cũ làm gì, cũng chỉ có cô rảnh rỗi sinh nông nổi nên mới thu thập chúng lại mà thôi.
Mặc Chúc dựa ra ghế sofa, lúc này anh ta đã hoàn toàn thả lỏng: “Ban đầu không vụn vặt như thế đâu.”
Lộ Dao đã không còn hứng thú với đề tài này nữa nên đã chuyển chủ đề: “Sau này ngài định làm thế nào?”
Mặc Chúc nhìn cô với ánh mắt rất chân thành: “Tiếp tục làm nhân viên chạy vặt trong cửa hàng của cô, thế nào?”
Gần đây anh ta bắt đầu thấy hứng thú với công việc này, vừa được tiếp xúc với con dân của mình, vừa được quan sát họ, đôi lúc còn có thể cosplay thành máy ước nguyện, có thể thực hiện nguyện vọng nho nhỏ của con dân mà mình thấy thuận mắt bất cứ lúc nào.
Thuốc ngăn chặn hiệu quả đã được nghiên cứu ra, việc diệt trừ vi rút zombie cũng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Đối với loài người mà nói đó có thể là một cuộc chiến rất dài, nhưng với thần linh thì chẳng qua chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.
Mặc Chúc đã tự ngộ ra được đạo lý làm thần mới, so với việc làm quần quật nhưng lại không có hiệu quả gì thì chi bằng mặc kệ sự đời, ngồi đó ngắm nhìn sự nỗ lực của loài người, làm một chiếc máy ước nguyện cũng không có gì xấu cả.
Đột nhiên Lộ Dao ngồi thẳng người dậy, nghiêm túc hỏi anh ta: “Chắc thần linh sẽ không chỉ nói suông thôi đâu nhỉ?”
Mặc Chúc: “… Cô đã có nhiều tín vật như thế rồi, còn chưa biết đủ nữa sao?”
Lộ Dao: “Chuyện gì ra chuyện đó, ngài đừng quan tâm tôi nhiều quá làm gì. Tôi chỉ muốn biết ngài có thể cho tôi được gì thôi.”
Mặc Chúc ném cho cô một hòn đá đen tuyền: “Thần lực của ta không có tác dụng trong việc sản xuất, chỉ có thể cải thiện đất đai, tính chất và trạng thái của đá mà thôi.”
Lộ Dao vuốt ve hòn đá trong tay mình: “Ví dụ như biến đá thành vàng sao?”
Mặc Chúc: “…”
Có đôi lúc đầu óc nhảy số nhanh quá cũng khiến người khác thấy phiền.
Lộ Dao thuận lợi lấy được tín vật của Mặc Chúc, còn có được một vị thần linh làm nhân viên chạy vặt miễn phí nữa nên tâm trạng rất tốt.
Nhiệm vụ ở nước Hoàng Kim kết thúc một cách thuận lợi.
Lộ Dao bước ra khỏi cửa hàng dịch vụ chạy vặt, quay về khu phố thương mại, lấy ra mảnh giấy manh mối lúc nãy nhận được từ túi áo.
Trên mảnh giấy ấy chỉ có một câu: “Nhà máy đồ đóng hộp gửi tín hiệu cầu cứu.
Đây là gợi ý gì thế này?
Gợi ý càng ngày càng trừu tượng rồi đấy.
Đột nhiên hệ thống ho lên một tiếng, âm thanh cứ ngắt quãng liên tục, cứ như đường truyền tín hiệu không ổn định vậy.
Lộ Dao thử gọi hệ thống hiện thực hóa ước mơ ra vài lần nhưng không ai đáp lại cả.
Mảnh giấy gợi ý nằm trong lòng bàn tay bỗng nhiên nóng lên, phía sau mảnh giấy cứ như mọc lên cây kim liên tục đâm vào ngón tay cô.
Lộ Dao lật mảnh giấy ra xem, mặt sau nhanh chóng hiện lên hai chữ, nhưng chẳng mấy chốc đã biến mất ngay.
—— Thiên đường.
Lộ Dao rơi vào trầm tư.
Chắc đây không phải là thành quả của Thống – gián điệp hai mặt đấy chứ?



Bạn cần đăng nhập để bình luận