Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1235 -



Chương 1235 -



Sau khi tiêu hết tiền tệ và linh thạch trong tài khoản, Giản Tùng mới ngạc nhiên nhận ra hình như mình đã ở trong game khá lâu rồi. Có điều nhìn trong túi càn khôn đầy ắp thảo dược và vật liệu, còn trộn lẫn một ít đặc sản của Yêu tộc và đồ ăn ngon nữa, trong lòng cậu ấy rất thoả mãn.Trước đây khi nhìn qua màn hình máy tính, túi càn khôn của cậu ấy bao gồm rất nhiều ô chứa vật phẩm, còn trong game thực tế ảo thì túi càn khôn lại biến thành một túi tiền nhỏ tinh xảo và rất tiện lợi. Giản Tùng chọn thay một skin dát vàng mà trước đây mình từng mua cho túi càn khôn ra dùng. Thế là chiếc túi càn khôn trên người cậu ấy trở nên rất thu hút.Chính vì điều này mà cậu ấy còn được một người chơi khác đang đi dạo trong thành trì Yêu tộc nhận ra nữa. Đối phương cũng là người chơi bình thường vừa trải nghiệm game thực tế ảo lần đầu. Hai người bèn ngồi xuống một quán ven đường thảo luận rôm rả về trải nghiệm của mình.Người chơi qua đường kia: "Chấn động muốn chết! Tôi đã chơi [Phù Sinh] hơn một năm rồi nhưng vẫn cảm thấy nó thú vị, từ cách chơi đến đồ hoạ, thật sự không thể bắt bẻ được gì cả. Chẳng hiểu sao nó lại cứ mãi không hot. Trước đó tôi cũng nghĩ cái vòng tay thực tế ảo này chỉ là lừa bịp thôi nhưng lại không kìm nổi tò mò nên đã lén đặt mua thử. Không ngờ luôn trời ơi, nhà phát hành [Phù Sinh] cứ im ỉm vậy mà toàn dội bom người ta. Tôi phấn khích chết đi được!!! Không thể bắt bẻ được gì cả! Game này thật trâu bò!!"Giản Tùng cầm ly rượu lên khẽ nhấp một ngụm, lại tiếp tục gắp thịt bò cho vào miệng nhai liên tục. Không phải cậu ấy bình tĩnh mà là vì những lời cậu ấy muốn nói đều bị đối phương cướp lời nói trước mất rồi.Cảm xúc trong lòng cậu ấy bây giờ cũng giống người chơi trước mặt. Hai người bọn họ kích động ríu rít hồi lâu, má phồng lên như cá nóc, đôi môi cứ há ra ngậm lại liên tục, trông rất ngu ngốc.Người chơi qua đường kia: "Cảm giác mua trang bị và vật liệu ngay tại quầy hàng quá đã!!! Chất lượng vật liệu theo phẩm cấp liếc qua cái là biết liền. Còn nữa, cái túi càn khôn này dùng quá thoải mái, rất có cảm giác tu chân!!! Má ơi chúng ta còn mua được cả đồ ăn ven đường và quần áo nữa. Không chỉ ăn được mà còn mặc được. Game này quá trâu bò!"Giản Tùng: "... Anh nói đúng!"Người chơi qua đường kia: "Cái vòng tay thực tế ảo này hẳn phải lưu hành rộng rãi trên phạm vi cả nước mới đúng, à không, trên toàn cầu! Giá mỗi cái còn chưa đến năm mươi nghìn, khác gì cải trắng bên đường đâu chứ? Cậu nói xem, rốt cuộc những người tạo ra [Phù Sinh] là thần tiên từ đâu đến vậy nhỉ?"Giản Tùng: "Tôi đã cẩn thận nghiên cứu thông báo của tiệm tạp hoá rồi. Vòng tay này đang được bán trong khoảng thời gian thử nghiệm nên mới được giảm giá 20%. Tôi đoạn sau khi chính thức ra mắt, có lẽ sẽ không còn mức giá này nữa đâu."Người chơi qua đường kia cười tươi như hoa: "Vậy chẳng phải chúng ta được của hời rồi à? Hời quá chừng!"Giản Tùng: "Nhắc mới nhớ, tôi phải thông báo cho các bạn tôi biết mới được. Nếu không mua trong khoảng thời gian này thì sau này không có giá hời như vậy nữa đâu."Người chơi qua đường: "Nghe cậu nói tôi mới nhớ, tôi cũng phải out cái đã, lát nữa trò chuyện sau nhé."Trước khi đi người kia còn cầm thêm cái bánh nữa. Mới đi được mấy bước, anh ta đã quay đầu lại nói: "Đúng rồi, thịt cự long được tặng kèm khi mua vòng tay thực tế ảo cũng ngon lắm. Cậu ăn thử chưa?"Giản Tùng lắc đầu.Người chơi qua đường kia: "Đây là lần đầu tiên tôi được một shop online tặng quà đấy. Không biết thịt kia do nhà nào làm mà khi mở ra vẫn còn nóng hổi cơ, tươi mới lắm. Trước giờ tôi chưa từng được ăn món nào ngon như vậy luôn á. Đặc biệt là bên trong có một loại thịt như thịt bò cao cấp, vừa mềm vừa mọng, thơm mà không từ nào diễn tả được luôn. Tôi cứ nghĩ đến là không nhịn được phải chảy nước miếng. Sau khi ra ngoài cậu nhớ phải ăn đấy. Có điều chắc chắn nó không còn nóng hổi như lúc vừa được đưa tới nữa đâu."Giản Tùng vẫn từ tốn ăn cho hết đồ ăn trên bàn rồi mới đứng dậy.Cậu ấy cũng không để lời của người kia vào lòng. Đồ tặng kèm dù có ngon cũng ngon được đến mức nào chứ? Huống chi cậu ấy đã ở trong game một thời gian khá lâu rồi, giống như lời người vừa rồi nói, chắc chắn đồ ăn không còn nóng hổi như lúc vừa được đưa tới nữa.Giản Tùng thỏa mãn thoát ra khỏi rồi đi mở cửa ban công. Bầu trời bên ngoài đã tối thui.Chứng tỏ cậu ấy đã dạo chơi trong game rất lâu.Khoảnh khắc lúc thoát ra khỏi trò chơi, Giản Tùng có cảm giác như mình vừa xem xong một bộ phim vậy, vừa trống rỗng vừa lạc lõng. Cúi đầu thấy mấy cái hộp chưa mở trên bàn, Giản Tùng lập tức vực dậy tinh thần. Cậu ấy còn mấy món đồ chưa mở nữa mà.



Bạn cần đăng nhập để bình luận