Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 663 - Nữ võ thần trong biển tang thi 4



Chương 663 - Nữ võ thần trong biển tang thi 4




Nữ võ thần trong biển tang thi 4
Đinh Tình hỏi: "Có phải tôi cần ký thỏa thuận giữ bí mật là vì những cửa hàng khác không?"
Vừa rồi lúc ngồi họp cô ấy có nghe nói đến các cửa hàng khác.
Lúc này suy nghĩ đã dần thông suốt nên cô ấy ngộ ra có vẻ như trừ cửa hàng dịch vụ chạy vặt thì Lộ Dao vẫn còn nhiều cửa hàng khác nữa, vả lại không cửa hàng nào giống cửa hàng nào.
Hình như sau lưng cửa hàng dịch vụ chạy vặt có cất giấu một bí mật kỳ lạ nào đó.
Lộ Dao chỉ cười tủm tỉm nhìn cô ấy chứ không trả lời, cũng không thúc giục.
Đinh Tình cúi đầu suy nghĩ một hồi rồi cầm bút trên bàn lên ký luôn vào cả hợp đồng và thỏa thuận.
Khoảnh khắc lúc đặt nét bút cuối cùng trong tên của mình xuống, cô ấy lập tức cảm nhận được tim mình đập loạn nhịp.
Cảm giác đó tới nhanh mà đi cũng nhanh. Cô ấy còn chưa kịp phản ứng nó đã biến mất rồi.
Lộ Dao cất hợp đồng và thỏa thuận trên bàn đi: "Vậy là được rồi."
Hôm nay Lộ Dao ở lại cửa hàng dịch vụ chạy vặt một đêm. Cô nghỉ trên ghế sô pha trong phòng làm việc của nhân viên với Đinh Tình.
Lục Minh Tiêu nghỉ ngơi ở phòng hệ thống cách vách.
-----
Năm giờ sáng ở thành phố Kim Diêu.
Cuối cùng các thành viên may mắn sống sót của tiểu đội An Hạ và tiểu đội Trần Hâm cũng về đến căn cứ Hy Vọng.
Đường về của bọn họ trắc trở ngoài ý muốn. Chỉ từ bệnh viện Vạn Nghi đến biên giới hai thành phố bọn họ đã liên tục gặp phải ba đợt sóng zombie lớn. Giữa chừng bọn họ tổn thất mất ba xe vật tư và sáu thành viên nữa. Lúc trở lại căn cứ, tất cả mọi người đều cực kỳ mệt mỏi.
Sau khi tiến vào căn cứ, mọi người quay về ký túc xá, còn đội trưởng và đội phó thì vẫn phải lê lết cơ thể mệt mỏi đi đưa vật tư vào kho.
Mọi người còn chưa dỡ xong xe vật tư đã thấy trưởng ban hậu cần đích thân tới.
Trưởng ban hậu cần vội vàng bò dậy giữa đêm chạy đến đây, mặt mày cực kỳ khó coi: "Lục Minh Tiêu đâu rồi?"
An Hạ cúi đầu không muốn nói.
Tạ Vũ đáp thay cô ta: "Giáo quan xuống xe ở thành phố Cao Thăng rồi."
Trưởng ban hậu cần tức đến mức hô hấp rối loạn: "Mấy cô cậu nhiều người vậy mà sao không cản cậu ta lại chứ?"
An Hạ: "Chân mọc trên người anh ấy mà, anh ấy muốn đi thì ai dám cản chứ?"
Trưởng ban hậu cần trợn mắt lườm An Hạ rồi tức giận chỉ tay lên trán cô ta mắng một đống từ ngữ thô tục, sau đó lại liếc nhìn Lý Mật đứng lẻ loi bên cạnh: "Trần Hâm đâu rồi? Chết đâu rồi?"
An Hạ và Lý Mật đều im lặng không trả lời.
Tạ Vũ nhắm mắt nói: "Trên đường làm nhiệm vụ, đội trưởng Trần bị zombie cắn."
Trưởng ban hậu cần tức suýt ói máu. Ông ta giậm chân tại chỗ một cách bực bội, lại chỉ chỉ tay vào người An Hạ và Tạ Vũ rồi không chịu nổi nữa mà xoay người bỏ đi. Có điều mới được mấy bước ông ta lại dừng chân, không quay đầu lại mà chỉ cất giọng ồm ồm: "Lý Mật đi với tôi một chuyến vào phòng làm việc!"
Mặt Lý Mật lập tức tái nhợt.
An Hạ và Tạ Vũ nhìn thấy nhưng cũng không nói gì.
Chừng khoảng hai mươi phút sau, Lý Mật tóc tai bù xù đi ra khỏi phòng làm việc của trưởng ban hậu cần.
Cô ấy mất hồn mất vía chạy về ký túc xá rồi gõ cửa phòng Hạ Hoài Tung.
Hạ Hoài Tung vừa tắm xong nên chỉ mặc một chiếc áo mỏng. Thấy dáng vẻ Lý Mật lúc này, anh ta sợ ngây người.
"Có chuyện gì vậy?"
Lý Mật đẩy Hạ Hoài Tung vào, lại xoay người khép cửa lại rồi nói nhỏ: "Có thể tôi gây chuyện rồi."
Phản ứng của Hạ Hoài Tung bình tĩnh hơn Lý Mật đoán nhiều. Anh ta cúi đầu nhìn vết máu dính trước ngực Lý Mật rồi lại liếc nhìn tay cô ấy: "Ai?"
Lý Mật: "Lý Quảng Hải. Vừa rồi nghe nói Trần Hâm không có ở đây, ông ta lập tức gọi tôi vào phòng làm việc. Tôi tưởng là tôi có thể nhịn được..."
Không hiểu sao trên đường về hình ảnh cô gái Lộ Dao trông rất bình thường kia lại cứ hiện lên trong đầu Lý Mật.
Cô ấy đã nghe các thành viên còn sống kể lại tất cả mọi chuyện xảy ra trong bệnh viện khi ấy rồi.
Lý Mật gần như không dám tin cô gái đột phá vòng vây của zombie dựa vào bản lĩnh của chính mình và nữ sinh trông rất yếu ớt mình gặp ở cửa là cùng một người.
Cô ấy nghi ngờ nhưng lại không nhịn được mà tin tưởng.
Hóa ra trong thế giới đã đổ nát này vẫn còn một người như vậy.
Khi còn ở trên xe, Lý Mật có nghe thành viên tiểu đội An Hạ kể về chuyện lần trước bọn họ gặp Lộ Dao như thế nào.
Khi đó cô và các nhân viên khác đang làm nhiệm vụ chạy vặt. Nhiệm vụ của bọn họ là đón một cặp mẹ con bị kẹt trong trung tâm thương mại. Ngoài Lộ Dao ra thì còn một thiếu nữ khác có thể thoải mái giải quyết một con zombie nhện biến dị. Cũng nhờ vậy mà các thành viên đội tìm kiếm thoát được khỏi đó.
Cửa hàng dịch vụ chạy vặt chỉ mở ở thành phố Cao Thăng, chỉ cần trả vàng là có thể sử dụng dịch vụ chạy vặt của bọn họ.
Vì sự tồn tại của cửa hàng này mà người bình thường cũng có thể sống sót trong thành phố hoang phế này.
Lúc bị Lý Quảng Hải bắt lại, Lý Mật lại nhớ tới Lộ Dao. Bỗng nhiên cô ấy cảm thấy không thể chịu được nữa nên đã lần mò cầm vật trang trí bằng đồng trên chiếc bàn sau lưng ông ta lên.
Hạ Hoài Tung: "Cô muốn làm gì?"
Lý Mật: "Tôi nghĩ kỹ rồi, tôi muốn chạy trốn. Tôi muốn tới thành phố Cao Thăng."



Bạn cần đăng nhập để bình luận