Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1387 -



Chương 1387 -



Xá Thiên cúi đầu lại gần khẽ ngửi một cái. Anh chừng này tuổi rồi nhưng đây là lần đầu tiên được người ta tặng hoa. Đôi mắt đỏ như máu lấp lánh ý cười. Anh nhẹ nhàng hỏi Tiểu Mộng: "Hoa hồng cappuccino ư?"Hệ thống hiện thực hóa ước mơ lập tức thể hiện đẳng cấp của một tiểu thuyết gia được yêu thích của mình. Nó ho nhẹ hai tiếng rồi cất giọng nghiêm túc pha lẫn chút chế nhạo: "Ý nghĩa của loài hoa này là không hẹn mà gặp, thể hiện một tình yêu dịu dàng, cũng có ngụ ý chúc may mắn nữa. Tôi đang nghĩ có khi nào Lộ Dao cũng lén đọc mấy quyển tiểu thuyết hồi trước của tôi không. Có điều bình thường loài hoa này là do chàng trai tặng cho cô gái. Chậc chậc chậc, có phải ấn tượng của anh về cô ấy đang trở nên vi diệu không?"Ngón tay thon dài của Xá Thiên niết nhẹ túi giấy gói bên ngoài cành hoa, tự động coi như không nghe thấy mấy câu không cần nghe phía sau của hệ thống, chỉ nhớ mỗi câu "không hẹn mà gặp, tình yêu dịu dàng" mà thôi.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ thầm lắc đầu. Quả nhiên ký chủ của nó đúng như lời bà chủ nói.Anh không chỉ đần mà còn ngây thơ dễ lừa nữa.Thảo nào bà chủ muốn nó học thêm nhiều kiến thức. Thống Thống thầm ủ ê trong lòng. Nếu bà chủ không đến thì e rằng nó và Lục Minh Tiêu sẽ phải ngồi tù cả đời.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ thở dài, lại nói: "Không biết bây giờ bà chủ đang ở đâu. Nếu muốn đến đón anh thì e rằng cô ấy phải giải quyết được Phạm Thiên cái đã. Không biết bà chủ có thắng không."Xá Thiên: "Chẳng phải cậu nói cô ấy giỏi hơn Phạm Thiên một chút à?"Hệ thống: "Nói thật thì tôi cảm thấy bà chủ không giỏi đánh nhau cho lắm. Vào thời khắc mấu chốt cô ấy cũng có thể đánh vài chiêu, dù sao thì cô ấy cũng có thần lực mạnh mẽ và nhiều kỹ năng. Nhưng bà chủ thật sự không phải người thích dùng bạo lực để giải quyết vấn đề, hơn nữa đối thủ lần này còn là lão già Phạm Thiên ranh ma. Kinh nghiệm thực chiến của bà chủ quá ít."Xá Thiên im lặng chốc lát sau đó lạnh nhạt đáp: "Ta có thể đánh nhau."Anh trở thành Thí Thần nhiều năm rồi, bình thường gặp phải không ít thần linh gà mờ yếu như sên nhưng cũng có rất nhiều vị thần thần lực mạnh mẽ và am hiểu kỹ năng chiến đấu. Vậy nên không phải lần làm nhiệm vụ nào của anh cũng dễ dàng thuận lợi.Mấy nghìn năm qua, Xá Thiên vẫn luôn làm nhiệm vụ giết đám thần linh không làm tròn bổn phận. Thần lực và khả năng chiến đấu của anh chắc chắn nằm trên đỉnh Thần Điện chí cao.Điều kiện tiên quyết là là thần cốt của anh còn nguyên vẹn, thần cách vững chắc, thần lực còn đầy.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: "Hay là chúng ta cứ ngoan ngoãn ngồi chờ Lộ Dao đến đón đi. Tuy rằng Giám Thần của anh không biết đánh nhau nhưng ba cái thần vị đủ để bù cho khuyết điểm này rồi."Xá Thiên: "..."Thần vị chỉ chứng minh được một điều rằng tín ngưỡng mà Lộ Dao có đủ để giúp cô ngồi vững cả ba thần vị cao cấp chứ không phải một loại sức mạnh vô địch nào đó.Đến giờ hệ thống vẫn chưa nghĩ ra tại sao bà chủ chỉ mở cửa hàng thôi mà vẫn thu hoạch được nhiều tín ngưỡng như vậy, còn hiểu được thần đạo và biết nó khác với Thần Ma giới nữa.Một thần một hệ thống cứ vậy mà câu có câu không trò chuyện với nhau. Bên kia, Tang Cách ngẩn ra chốc lát sau đó xoay người hỏi Vận May và Tuyết Trĩ: "Đại nhân, chúng ta còn tiếp tục nữa không?"Thật ra ngay cả Tang Cách cũng nhận ra thần dụ của Phạm Thiên có gì đó không ổn, có điều anh ta không dám chủ động trái lệnh.Tuyết Trĩ và Vận May không lên tiếng nhưng suy nghĩ thì đã biểu đạt rõ ràng.Tang Cách nhắm mắt lấy một con dao khác ra lần nữa. Dao Thiết Hồn đã bị hỏng nên hiện tại anh ta đang cầm con dao được lấy ra lúc đầu.Nhưng khi chỉ còn hai mét nữa là đến chỗ Xá Thiên, Tang Cách còn chưa kịp làm gì đã đột nhiên mềm nhũn cả người, con dao trong tay rơi xuống đất, còn anh ta thì nghiêng ngả quỳ sụp xuống, hai tay ôm chặt cổ, mặt mày tái xanh, trông như bị ai bóp cổ.Vận May và Tuyết Trĩ muốn tiến lên kiểm tra nhưng lại không thể đến gần.Hai người bị một thần lực mạnh mẽ u ám lạnh lùng ép phải đứng tại chỗ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tang Cách đau đớn lăn lộn dưới đất.Chừng khoảng hai phút sau, Tang Cách đột nhiên ngồi thẳng người dậy, nhặt con dao dưới đất lên rồi xé áo khoác của bản thân ra, nhắm ngay xương sườn mình mà đâm xuống. Một lát sau, anh ta cứ vậy mà móc một khúc xương của mình ra sau đó điên cuồng cười lớn.Vận May và Tuyết Trĩ sững sờ tại chỗ. Áp lực vô hình vừa kìm chân bọn họ tản ra. Hai người vội vàng hít liền mấy hơi, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng áo.Bọn họ chưa từng thấy Giám Thần nào đáng sợ như vậy. Cô không hề xuất hiện nhưng vẫn có thể khiến một vị thần quan bị thương, hơn nữa thủ đoạn cũng rất tàn nhẫn. Chắc chắn là Thiên Ma rồi!Chuyện lấy xương lấy máu cứ im ỉm vậy mà bị cho qua. Đám người Vận May vội vàng rời khỏi Phục Thần Điện.Có lẽ bọn họ đã đánh giá quá thấp lời tiên đoán của Thiên Thư. Thiên Ma sắp giáng thế kia đúng là có thể sánh ngang với Phạm Thiên. Đến lúc đó chắc chắn Thần Ma giới sẽ phải nghênh đón một sự hỗn loạn to lớn.Tất cả những kế hoạch mà bọn họ đã lập ra trước đó thành công cốc. Sau khi rời khỏi Phục Thần Điện, Vận May lập tức triệu tập chúng thần đến Nghị Sự Điện, bắt đầu bàn cách lùng bắt Thiên Ma một lần nữa.Tang Cách được đưa về Y Thần Điện. Nơi đó trở nên nhốn nháo hỗn loạn. Lời đồn liên quan đến Thiên Ma càng ngày càng trở nên đáng sợ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận