Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 871 -



Chương 871 -




Lộ Dao lần mò ghép một mảnh ghép vào một mảnh kháp xem nó có liên kết kín kẽ với nhau không rồi mới ngẩng đầu lên: "Lúc này á?"
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: "Người ta gõ cửa ba lần rồi nhưng cô không nghe thấy."
Trùng hợp vào ngay lúc đó, tiếng gõ cửa lại vang lên lần nữa.
Cốc... Cốc... Cốc...
Chỉ ba tiếng rồi dừng lại.
Lộ Dao đứng dậy đi ra khỏi phòng làm việc bật đèn hành lang và phòng khách lên sau đó đứng trước cửa hỏi: "Ai vậy?"
Chẳng hiểu sao người ngoài cửa lại im lặng, một lúc sau mới có một giọng nói trong trẻo vang lên: "Mặc Chúc."
Lộ Dao kéo cửa ra thì thấy vị thần đồ đen tóc đỏ đứng ngoài cửa, giống như đúc người mà cô đã thấy trên thần đài.
Con ngươi của Mặc Chúc là màu xám tro nhạt. Anh ta ngước lên liếc một cái khiến người bị nhìn chằm chằm có cảm giác như bị băng tuyết quất vào mặt.
Đôi mắt của anh ta không có tiêu điểm, cũng không có bất cứ cảm xúc gì.
Lộ Dao nghiêng người sang bên cạnh một chút mời anh ta vào.
Mặc Chúc đứng ngoài cửa không nhúc nhích: "Trước đây đã từng có ai tới cửa hàng của cô chưa?"
Lộ Dao: "Ý ngài là những vị thần khác ư?"
Mặc Chúc "Ừ" một tiếng tối nghĩa.
Lộ Dao bắt đầu nhớ lại: "Ma Thần, Linh Dược, Khải Minh Tinh, tà thần Lục Dao, Fulla..."
Có vẻ như vừa nghe thấy điều gì thú vị thì phải, Mặc Chúc ngước mắt lên, đôi mắt màu xám tro nhìn thẳng vào Lộ Dao: "Tà thần Lộ Dao?"
Lộ Dao nghĩ thầm trong đầu rằng hoá ra giữa các vị thần linh không có mạng lưới tình báo như mình nghĩ. Hình như bọn họ rất ít khi trao đổi với nhau, chẳng qua ai cũng biết chuyện về cô và Lục Minh Tiêu. Thật thú vị.
Lộ Dao: "Lục Dao vốn là Tiên tộc, sau vì tình yêu mà đọa ma, hóa thân thành tà thần. Trước khi đọa ma cô ta đã tới cửa hàng của tôi ở mấy ngày."
Không chỉ ở mà còn làm bà chủ giả mấy ngày liền nữa kìa.
Mặc Chúc nhìn Lộ Dao một cái đầy sâu xa: "Hoá ra không phải là cô. Đám người kia dựa vào tên cô để tạo nên một thần linh giả mà cô không tức giận à?"
Lộ Dao chậm rãi chớp mắt hai cái: "Ý ngài là sao?"
Mặc Chúc không đáp thêm gì nữa mà nhấc chân bước vào cửa hàng dịch vụ chạy vặt rồi nói nhỏ: "Mấy ngày nay ta muốn cùng cô."
Lộ Dao im lặng chốc lát sau đó nghiêm túc lên tiếng: "Cái đó... Tôi có bạn trai rồi."
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ muốn che mặt lại cho đỡ lúng túng.
Bà chủ tự nhiên tưởng tượng ra cái gì vậy?
Mặc Chúc nhìn chằm chằm cô một hồi, phát hiện cô không hề xấu hổ nên bất đắc dĩ thở dài một hơi: "... Cô còn thú vị và hài hước hơn trong tin đồn nữa."
Lộ Dao: "Ai bàn tán về tôi trước mặt ngài à?"
Mặc Chúc quay đi rồi gượng gạo lảng sang chuyện khác: "Ta muốn ăn cái gì đó."
Lộ Dao cũng không tiếp tục chủ đề vừa rồi nữa: "Thần linh cũng thèm ăn ư?"
Mặc Chúc khẽ vuốt cằm: "Trước khi kết thúc nhiệm vụ bổn thần sẽ ở lại đây. Cô là chủ nhà tất nhiên phải tiếp đãi bổn thần rồi."
Lộ Dao: "Đây là thế giới của ngài mà. Chủ nhà là ngài mới đúng."
Mặc Chúc: "... Đây là cửa hàng của cô, như nhau cả thôi."
Lộ Dao cũng chỉ nói đùa vậy thôi. Thần linh chẳng hiểu mấy lời nói giỡn của người bình thường gì cả.
Thật ra bản thân cô cũng cảm thấy nhàm chán.
Đại khái là trong lòng cô vẫn luôn không vui, có điều thấy hình như đầu óc Mặc Chúc khá đơn giản nên cô cũng mất tâm trạng đùa giỡn.
Thế là Mặc Chúc đi vào cửa hàng ăn hải sản đến từ biển Eden.
Anh ta cầm thìa lên tao nhã múc một muỗng hải sâm chưng trứng, cẩn thận thưởng thức rồi nghiêm túc đánh giá: "Tươi ngon hơn hồi trước nhiều. Cô đã làm cái gì trong Thần vực của Thúy Hoàng Tinh vậy?"
Xem ra vị này không bị ràng buộc bởi các quy tắc này kia, trước đây đã từng tới Thần vực của Thúy Hoàng Tinh ăn cá rồi.
Lộ Dao tiếp tục ngồi xuống thảm nghiên cứu mảnh ghép, đầu cũng chẳng thèm ngẩng lên mà chỉ đáp: "Tôi mở một cửa hàng cho khách rèn luyện sức khỏe ở đáy biển, ngày nào cũng huấn luyện sức khỏe bầy cá, lâu ngày khẩu vị và mùi vị của chúng cũng khác đi."
Mặc Chúc: "Việc kinh doanh ở đó rất tốt à?"
Lộ Dao: "Đúng vậy."
Mặc Chúc: "Tốt hơn cửa hàng dịch vụ chạy vặt ư?"
Lộ Dao: "Cũng tựa tựa nhau thôi."
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: "..."
Một người dám bịa một người dám tin, đúng là một cặp tài năng như nhau.



Bạn cần đăng nhập để bình luận