Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 864 -



Chương 864 -




Tiểu đội Doãn Cố chạy cả đường, khi vòng qua góc phố thì trông thấy cả nhà Trương Ái Quân đang dồn hết tốc lực chạy trốn.
Bà cụ bị trẹo chân, bước đi khập khiễng tụt lại phía sau.
Trương Ái Quân cõng cha già, trán đổ đầy mồ hôi, chạy ra mấy bước phát hiện mẹ không đi theo, quay đầu lại thấy ba con zombie đuổi tới đột nhiên tăng tốc, mục tiêu chính là người mẹ hành động chậm chạp.
Trương Ái Quân sốt ruột trong lòng, hít sâu một hơi chạy về: “Mẹ, nắm áo con, chạy nhanh lên.”
Bà cụ thở hổn hển, nhịn đau nhích từng bước nhỏ vừa chạy về trước vừa lắc đầu: “Ái Quân, cõng cha con chạy nhanh lên, đừng lo cho mẹ.”
Zombie biến dị đã đuổi tới rồi, Trương Ái Quân cố định một tay trên lưng, tay còn lại kéo cổ tay mẹ già, gần như là lôi bà ấy chạy về phía trước.
Doãn Cố và nhóm người đi cùng cầm đủ thứ vũ khí như cây lau nhà, cốt thép, dao gọt trái cây trong tay, thấy có ba con zombie biến dị tốc độ nhanh đến kỳ lạ theo sau lưng Trương Ái Quân thì sắc mặt mọi người thay đổi, bước chân cũng dần chậm lại.
Họ còn cách nhóm Trương Ái Quân ít nhất là năm mươi mét, nhưng ba con zombie kia đang ngày càng thu hẹp khoảng cách với cả nhà anh ta, mười mét, năm mét, bốn mét, ba mét, ... Zombie chạy đầu có cánh tay cực kỳ dài, nó không ngừng với tay ra trước, đầu ngón tay bị tróc da lộ ra xương đã gần như sắp chạm đến gáy của bà cụ rồi.
Tiểu đội Doãn Cố dừng chân lại, họ chạy đến không kịp, hơn nữa có ba con zombie biến dị, qua đó đều sẽ bỏ mạng hết.
Trương Ái Quân thấy họ, vẻ mừng rỡ còn chưa kịp hiện lên gương mặt thì đã thấy động tác do dự của họ, dường như đã nhìn thấy điềm báo cái chết cận kề.
Hai chân anh ta mềm nhũn, bước đi nặng nề, tim đập mạnh, thở hổn hển như trâu, đầu đau nhức từng cơn, tai ù lên nghe không rõ tiếng động xung quanh.
Zombie ở ngay sau lưng, chúng sẽ hại mẹ anh ta trước, rồi sẽ tóm lấy người cha chân cẳng bất tiện và cuối cùng là anh ta.
Ba người nhà anh ta sẽ trở thành thịt nát trong miệng zombie.
Trương Ái Quân cố gắng điều chỉnh nhịp thở, cổ tay dùng sức kéo mạnh mẹ ra trước rồi đẩy bà ấy ra ngoài, đồng thời quay người lại thả cha xuống, hét to dang tay chạy về trước, muốn chặn zombie đang đuổi theo.
“Mẹ, đưa cha con chạy mau!!!”
Bà cụ bị con trai kéo một cái loạng choạng ngã nhào về trước, bà ấy vốn đã bị trật chân, ngã xuống đất chẳng thể bò dậy nổi.
Ông cụ giống hệt bà ấy, quỳ gối trên đất, chống hai tay xuống, cánh tay run cầm cập, dùng sức muốn bò dậy nhưng lại không nổi.
Ba con zombie đã xông tới, con đi đầu tóm được Trương Ái Quân thì cắn một cái lên bả vai anh ta.
Trương Ái Quân nhân cơ hội ôm chặt lấy nó rồi đẩy mạnh ra sau như đạn pháo bằng xương bằng thịt.
Mùi máu tươi thu hút hai con zombie còn lại, chúng dừng chân, từ từ quay đầu, xương kêu răng rắc, con ngươi đờ đẫn chảy mủ nhìn chằm chằm vào Trương Ái Quân đang hét thảm.
Doãn Cố nhanh chóng làm ký hiệu tay, nói nhỏ: “Tìm cách cứu người già.”
Ông ấy vừa nói xong thì bên tai đã vang lên một tiếng rít nhỏ chói tai, khóe mắt lóe lên ánh sáng bạc, có thứ gì đó đã bay qua.
Doãn Cố ngước lên nhìn sang, vậy mà là một thanh kiếm!
Lưỡi kiếm màu trắng bạc như một tia chớp, bay ra hơn năm mươi mét chỉ trong một khoảnh khắc, kiếm khí khua ra, ba con zombie ôm lấy Trương Ái Quân gặm nhắm rơi đầu xuống đất, chỉ còn lại tay chân vẫn đang ghìm Trương Ái Quân cứng ngắc.
Chiếc xe đạp điện màu đen chạy vụt qua bên hông nhóm Doãn Cố, chàng trai áo trắng tóc dài buộc cao ngồi trên yên sau, giương tay đón lấy thanh kiếm dài bay về.
Bà chủ đang chạy xe đạp điện thẳng đến chỗ của Trương Ái Quân.
Tạ Tử Lê phất trường kiếm lên, kiếm khí mang theo khí thế thiên binh vạn mã chém một đường thẳng xuống, không khí đang thét gào, zombie đang bấu víu Trương Ái Quân không buông bị kiếm khí nghiền ép phát ra tiếng vụn vỡ răng rắc, mãi đến khi bị nghiền thành bột bay theo gió.



Bạn cần đăng nhập để bình luận