Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 714 - Quốc gia của linh hồn 3



Chương 714 - Quốc gia của linh hồn 3




Quốc gia của linh hồn 3
Lộ Dao liếc sang Bạch Giản, ông ta gọi hết tất cả các món có trong thực đơn, như vậy ông ta sẽ có thể thử từng món một.
Bạch Giản rũ mắt, đưa món ăn lên ngửi thử, sau đó nhẹ nhàng hỏi: “Đây là… Mùi hương của hoa quế đúng không?”
Chiếc hộp màu vàng đựng trong giỏ trẻ toả ra mùi hương hoa quế thoang thoảng.
Vào mùa thu, có đôi lúc mùi hương của hoa quế sẽ thoang thoảng khắp các con đường nên dễ khiến người ta chán ngấy.
Nhưng đối với khách hàng ở Vùng đất của những giấc mơ thì mùi hương này lại vô cùng tươi mát, khiến con người ta cảm thấy thoải mái.
Lộ Dao gật đầu: “Vải bọc ngoài của hộp cơm là do tôi đặt nơi khác làm, nó được ngâm qua nước hoa quế nên lưu hương rất lâu.”
Đây là chút lòng thành mà Lộ Dao chuẩn bị cho sự kiện ở cửa hàng đồ ăn nhanh.
Vải bọc ngoài hộp cơm là vải dệt tay mà Lộ Dao mua sỉ từ cửa hàng vải của triều Đại Vũ, giá vừa rẻ mà dệt cũng rất đẹp.
Thợ may còn chu đáo cắt nhỏ nó ra thành từng tấm vải có kích thước phù hợp giúp cô, sau đó cô lại nhờ thợ thêu may lại biên vải giúp mình.
Lộ Dao thấy thợ thêu bận rộn đến mức hoa cả mắt nên đã không kiềm lòng được tặng cho họ vài chiếc máy may, chúng khiến các thợ may rất ngạc nhiên.
Hộp cơm tiện lợi dùng huyễn thuật hóa thành là sản phẩm dùng một lần nhưng lại được bao bọc rất kỹ càng nên mùi vị thức ăn sẽ không thể thoát ra ngoài, bám lên vải bọc.
Khách hàng thưởng thức đồ ăn bên trong xong thì chiếc hộp đựng sẽ tự động “phân hủy”, nhưng chiếc khăn bọc thấm đẫm mùi hương hoa quế vẫn được giữ lại.
Chỉ cần ngửi được hương hoa quế quen thuộc thì khách hàng sẽ nhớ đến sự kiện lần này, nhớ đến lễ Trung thu, nhớ đến cửa hàng đồ ăn nhanh.
Thật ra đây cũng là một món quà nho nhỏ cửa cửa hàng đồ ăn nhanh chuẩn bị cho khách hàng.
Mắt Bạch Giản sáng rực lên, trước ánh mắt ngạc nhiên, tò mò của đám người phía sau, ông ta nhoài người sang, ghé sát lại bên tai Lộ Dao, hạ thấp giọng nói: “Nếu Ma Thần đại nhân biết được sợ là sẽ nổi giận mất.”
Lộ Dao lại tự nhiên như không: “Phần của Ma Thần đại nhân đã được Xích đưa đến phòng làm việc của ông ta từ lâu rồi.”
Bạch Giản không nói gì nữa.
Lộ Dao nhận lấy chiếc giỏ tre đựng đầy hộp thức ăn từ trong tay Hạnh Tử, sau đó lại lấy hóa đơn thanh toán ở chỗ Bạch Minh rồi đưa hết cho Bạch Giản.
Khi khách hàng lấy được hàng và trả nửa số tiền còn lại thì giấy chứng nhận đặt cọc sẽ được nhân viên đổi thành hóa đơn mua hàng.
Sau đó khách hàng sẽ dùng hóa đơn mua hàng để lên lầu đóng dấu, tiếp đó sẽ đến khu vui chơi để đổi một món quà bất kỳ từ thế giới sự sống.
Xuất hiện ở ô cửa sổ đồ ăn nhanh được một lúc, Lộ Dao lại vội vàng đi lên lầu, đến ô cửa sổ đồ ngọt ở lầu hai.
Lầu hai vẫn do Kỳ Sâm phụ trách, Tiểu Gia và Xích cũng ở đó giúp một tay.
Tuổi tác và dáng vẻ của Tiểu Gia vẫn giống hệt năm ngoái, vẫn giữ mái tóc màu tím, vừa nhìn thấy bà chủ thì hai mắt sáng lên, chạy sang chỗ cô làm nũng.
Kỳ Sâm cũng bước sang đó, đưa cho Lộ Dao một hộp điểm tâm: “Bà chủ, phiền cô hãy đóng gói hộp điểm tâm cho vị khách hàng đầu tiên.”
Kỳ Sâm vẫn kiên định cho rằng bề ngoài và mùi vị của đồ ngọt đều quan trọng cả.
Tự Kỳ Sâm đã thiết kế chiếc hộp đựng điểm tâm, chất liệu bên ngoài trông rất giống nhựa acrylic trong suốt nhưng lại cứng hơn nhựa acrylic nhiều, tác dụng lớn nhất chính là có thể để khách hàng nhìn rõ được điểm tâm bên trong chiếc hộp.
Bốn món đồ ngọt được bình chọn trong sự kiện lần này cũng rất đáng ngạc nhiên: gồm bánh cupcake, bánh pudding trứng, bánh crepe trái cây và bánh Black Forest.
Trong bốn món thì có ba món gắn liền với tuổi thơ của khá nhiều người.
Thật ra Vùng đất của những giấc mơ là một quốc gia tồn tại đã lâu trong lịch sử, nơi đây có rất nhiều vong hồn đã tồn tại từ hàng ngàn năm trước, có thể có một số người trước khi chết còn không biết đến sự tồn tại của bánh gato và pudding nữa là.
Không biết có phải xuất phát từ điều này không nhưng khi Kỳ Sâm thiết kế ra hộp đựng những món đồ ngọt này thì có thêm một hình tròn lõm nhỏ ở giữa hộp đựng.
Trong vòng tròn lõm đó đã được đặt sẵn một miếng bánh hoa quế được bọc bằng lớp giấy gói trong suốt.
Có lẽ nhận ra Lộ Dao đang nhìn chằm chằm vào phần thiết kế đó nên Kỳ Sâm cảm thấy không được tự nhiên nhìn đi nơi khác ngay: “Tôi đã tự ý đặt ra thêm một quy tắc, khách hàng mua một lần cả bốn loại đồ ngọt thì sẽ được tặng thêm một miếng bánh hoa quế.”
Lúc nhỏ Kỳ Sâm được ở với ông nội và bà nội một thời gian, trùng hợp là cả nhà trước và nhà sau có trồng hai gốc cây hoa quế.



Bạn cần đăng nhập để bình luận