Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 585 - “Vậy... Tính là sử dụng lao động chưa thành niên nhỉ?” 3



Chương 585 - “Vậy... Tính là sử dụng lao động chưa thành niên nhỉ?” 3




“Vậy... Tính là sử dụng lao động chưa thành niên nhỉ?” 3
Trương Thư Lan cầm danh thiếp gác bên bàn trà lên lần nữa, nghĩ ngợi một lát rồi cẩn thận cất vào túi trong của quần áo.
Thật ra khu chung cư này và khu chung cư Quan Âm đối diện vẫn còn không ít người, nói chung thì đàn ông sức dài vai rộng cũng chiếm ưu thế hơn, Trương Thư Lan luôn rất lo cho sự an toàn của cô và con gái.
Cô gái cho cô ấy danh thiếp trông có vẻ yếu ớt nhưng lúc này rồi còn dám một mình chạy xe hiên ngang trên phố, chắc chắn thân phận không tầm thường.
Trương Thư Lan có thể cảm nhận được Lộ Dao không có ý xấu với cô ấy, nên lúc ở trên cầu mới chạy về nhặt tờ danh thiếp.
Cô ấy nuôi con một mình, giả sử như sau này có gì cần giúp thì đây cũng coi như là một con át chủ bài.
...
Lộ Dao kéo ổ điện từ trong cửa hàng ra sạc bình cho xe đạp rồi đóng cửa quay về khu phố thương mại, nhịn không được ai oán với Thống Thống: [Cậu xem đi, cửa hàng còn chưa mở đã có người muốn vét hàng, mở siêu thị không phải sẽ đánh nhau hằng ngày à.]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Cô nói đúng. Bán hàng phải tính tiền vốn ép doanh số, khách hàng còn không thật thà, ngày ngày cãi cọ quả thật mệt tim.]
Lộ Dao: [Cậu trang trí cửa hàng theo bản vẽ, chiều tôi lại qua đó tiếp tục lắp hết số máy thu tín hiệu còn lại, ngày mai lắp hệ thống trong hậu sảnh, tranh thủ hai ngày sau chính thức khai trương kinh doanh. Đúng rồi, kiểu dáng của danh thiếp để nữa tôi sửa lại, tối in một lô trước.]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Nhân viên thì sao? Nhân viên tiếp đón là người bình thường thì không sao, nhưng nhân viên chạy vặt thì e là không ổn. Bên ngoài không chỉ có zombie mà còn có rất nhiều người lòng dạ bất chính, môi trường làm việc cực kỳ tệ, người bình thường không thể hoàn thành được công việc này.]
Lộ Dao: [Người bình thường không thể gánh vác công việc chạy vặt, nên tôi muốn điều vài nhân viên từ bên cửa hàng khác qua đây trước.]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Là sao?]
Lộ Dao: [Cậu xem dạo này Harold, Tina đang nghỉ hè, mấy đứa Hùng An An, Tù Ngọc, bé nhân sâm ngày nào cũng gây sự trên núi Bất Tiên, quậy tới nỗi cứ cách dăm ba hôm là tông chủ của Hành Trạch tông phải tới khiếu nại một lần, mấy bạn nhỏ tinh lực quá dồi dào, chi bằng kiếm chút việc cho chúng nó tiêu bớt.]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Vậy... Tính là sử dụng lao động chưa thành niên nhỉ?]
Lộ Dao: [Làm việc ở nhà mình thì lao động chưa thành niên cái gì chứ? Còn nữa, cậu có thấy lao động chưa thành niên nào mà gần trăm tuổi với hơn ngàn tuổi chưa?]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Lúc trước cô đâu có nói vậy.]
Lộ Dao: [Tôi đi hỏi đám nhóc, nếu không được thì tuyển một nhóm nhân viên chuyên chạy vặt từ đại lục Alexandria và đại lục Phù Thế sang.]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Suy nghĩ của cô rất lý tưởng nhưng quy tắc không cho phép. Truy xét kỹ lại, đây cũng được coi là một kiểu “trao đổi nhân tài”, hơn nữa là từ thế giới này đến thế giới khác. Lần trước Harold có thể dẫn cô và Tù Ngọc du hành thời không đến thành phố Minh Nhật thành công hoàn toàn là do hai người họ đều đã ký khế ước linh hồn với cô, nên không chịu sự ngăn chặn của quy tắc thế giới.]
Lộ Dao: [Cũng chính là nói đám nhóc trong cửa hàng ký khế ước linh hồn với tôi rồi du hành thời không theo Harold cũng không thành vấn đề?]
Kho hàng cá nhân có thể dịch chuyển nhân viên từ cửa hàng này đến cửa hàng khác, nhưng có một điều giới hạn là nhân viên bị dịch chuyển không thể bước qua khỏi Tinh Môn của cửa hàng, chỉ có thể hoạt động trong cửa hàng thôi.
Từ trước đến nay, người có thể bước qua Tinh Môn mà không bị giới hạn chỉ có Lộ Dao và Harold sở hữu năng lực du hành thời không, cả Bất Độc có khi cũng bị thế giới khác từ chối.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Suy cho cùng thành phố Minh Nhật cũng không phải tuyến đường dự định của khu phố thương mại nên quy tắc liên quan có sự lỏng lẻo. Nếu cô muốn dùng nhân viên ở thế giới khác cho cửa hàng dịch vụ chạy vặt thì chắc chắn phải đảm bảo rằng họ đã ký khế ước linh hồn với cô.]
Lộ Dao: [Tạm thời gọi Harold và Tù Ngọc qua đây phụ giúp trước, giai đoạn đầu cửa hàng khai trương không đông khách, hai người chạy vặt chắc cũng đủ. Nếu sau này bận lên thì tôi lại nghĩ cách tiếp.]
Lộ Dao ra khỏi cửa hàng dịch vụ chạy vặt, thành phố Dao Quang đã là buổi sáng, nhân viên lần lượt đến cửa hàng.
Lộ Dao đụng mặt hai nhân viên ở phòng kiểm soát của cửa hàng DIY, bèn đi qua nói với họ chuyện về cửa hàng DIY sắp bắt đầu kinh doanh trở lại, hai người vô cùng vui mừng.
Sau đó Lộ Dao nêu ra rằng cô cần điều một người đến làm tại cửa hàng dịch vụ chạy vặt mới mở, chức vụ quản lý hệ thống xử lý đơn hàng ở hậu sảnh!



Bạn cần đăng nhập để bình luận