Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1099 -



Chương 1099 -



Sách là gì?Nếu so với hiện tượng kỳ lạ trước mặt thì hình như nó không còn là vấn đề gì quan trọng cả.Hachi tin chắc rằng người đang đứng trong dãy hàng lang này không phải là cai ngục.Nơi này là đảo Quán, là khu vực đảo Nội được canh chừng nghiêm ngặt, nhưng bây giờ lại có người lẻn vào mà không ai hay biết gì sao.Đối với đảo Quán khi xảy ra sơ sót nghiêm trọng như thế này, chỉ tưởng tượng đến việc các cai ngục sẽ đau đầu, hoảng sợ thế nào thôi thì Hachi đã không thể kiềm chế được sự phấn khích của mình rồi.Cậu ta vội vàng thăm dò tin tức, người dám mạo hiểm xâm nhập vào nhà giam đảo Nội như thế thì chắc chắn muốn tìm kiếm gì đó rất quan trọng, nói không chừng cậu ta còn có thể nhân cơ hội này hưởng được chút lợi ích nữa.“Ai thế?” Hachi bước gần lại lá chắn laser, hạ thấp giọng nói xuống, nhưng bên trong nhà giam rất yên tĩnh, giọng nói của cậu ta như giọt mưa nhỏ xuống mặt hồ, từng gợn sóng lăn tăn chầm chậm lan ra xung quanh.“Ai đang nói chuyện thế?”“Có người ở bên ngoài sao?”“Không phải cai ngục à?”“Chắc chắn không phải, có thứ gì đó bên ngoài đang tiến vào!”Trên dãy hành lang tối đen sâu thẳm kia bỗng vang lên một loạt âm thanh ồn ào, âm thanh lúc trầm lúc bổng nghe rất chói tai.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ đột nhiên cảnh báo: “Có hai cai ngục đang đến gần.”Cai ngục sao?Không phải camera di động à?Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “Đám người đó gây ồn ào như thế, chắc chắn là bị chú ý rồi. Hay là hôm nay chúng ta về trước đi được không? Nếu bị bắt thì toi đời thật đấy.”Lộ Dao không hề hoảng loạn, cô buông đám bóng đen xuống, thu hồi kệ sách Vạn Giới rồi ra hiệu cho Harold tắt đèn đi.Một người, một rồng và một người máy mini chầm chậm men theo dọc hành lang, đưa lưng về phía lá chắn laser, nhờ cái bóng che đậy cơ thể và hơi thở của cả ba người họ.Đèn trên hành lang bỗng nhiên tắt ngúm, hai cai ngục mặc bộ đồng phục màu đen bước ra khỏi thang máy, một ngọn đèn sáng chói mắt chiếu rọi cả đoạn hàng lang, mọi thứ sáng bừng như giữa ban ngày.“Không có ai cả, có chuyện gì thế?”“Chắc không có người vào đây được đâu?”“Vậy họ báo động gì thế?”“Đến chỗ số 53 xem đi, báo cáo của Thanh Sơn số 1 hiển thị rằng chỗ đó ồn ào nhất.”Phòng của số 53 nằm ngay đối diện xéo phòng của Hachi, lúc hai cai ngục hỏi chuyện tù nhân thì Lộ Dao, Harold và 06 lập tức đứng thẳng, dính sát vào tường, ngay cả bóng đen cũng cố ẩn mình.Lúc đèn của hành lang được bật lên thì những phạm nhân bị nhốt trong tầng lầu này hầu như đều giật mình, ai nấy cũng muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.Nhưng trên dãy hành lang trống không ấy, dường như sự kỳ lạ mà lúc nãy cảm nhận được trong bóng tối chỉ là ảo giác phát sinh trong cơn hoảng hốt của họ mà thôi.Cai ngục hỏi liên tục mấy tù nhân nhưng vẫn không phát hiện ra gì cả, cuối cùng hai người họ dừng lại trước cửa phòng của Hachi.Hachi cũng rất hoang mang, đôi mắt người máy của cậu ta chắc là không đến nỗi bị ảo giác đâu nhỉ, nhưng thật sự là cách đây không lâu có người đi ngang qua đây mà.Nhưng cậu ta lại không hề có lòng phối hợp những câu hỏi của cai ngục nên cũng không hỏi ra được kết quả gì.Sau nửa tiếng đồng hồ nháo nhào, cai ngục rời khỏi tầng ba dưới lòng đất, đèn bị tắt hết, sau một thời gian ngắn ngủi nhốn nháo, dãy hàng lang ấy và những tù nhân đang bị giam đều bị màn đêm nuốt chửng lần nữa.Harold: “Quay về hay là tiếp tục?”Lộ Dao quay người, bước vài bước đến trước cửa phòng giam của Hachi thì dừng lại, hạ thấp giọng nói: “Cầm theo đèn, dựng lá chắn cách âm lên.”Đùa nhau đấy à, đứng đây lâu như thế, trốn vất vả như thế, nếu như không thu hoạch được gì thì còn mặt mũi quay về sao.Hachi lắc đầu, không dám tin vào mắt mình, cậu ta không ngờ đám người này còn dám quay lại đây.Hoặc có thể nói là ngay từ ban đầu họ chưa từng rời đi?Nhưng họ trốn ở đâu thế?



Bạn cần đăng nhập để bình luận