Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 91 - Ai đó mau tới cho chúng tôi một nấc thang đi xuống với! 3



Chương 91 - Ai đó mau tới cho chúng tôi một nấc thang đi xuống với! 3




Ai đó mau tới cho chúng tôi một nấc thang đi xuống với! 3
Lộ Dao tỉnh lại phát hiện đã trễ rồi. Cô không có thời gian dọn dẹp lại phòng nữa nên chỉ thay quần áo rồi đi ra ngoài: "Bất Độc, mẹ ra ngoài trước đây. Con nhớ chăm ăn vào đấy nhé."
Bất Độc không đáp lại mà chỉ đưa mắt nhìn theo Lộ Dao vội vàng rời đi sau đó khom người nhặt một viên đá quý rơi dưới đất lên.
Nhân viên tiệm nail thấy Lộ Dao đi ra thì không cần phải nói có bao nhiêu lúng túng.
Bản thân Lộ Dao lại chẳng có cảm giác gì. Cô vội vã nói một câu "Chào buổi sáng" rồi lập tức biến mất dạng.
Thân là một bậc thầy công tâm trứ danh, Lộ Dao tự xưng là rất chuyên nghiệp.
Nhân viên tiệm nail đã có di động rồi thì nhân viên ở cửa hàng đồ ăn nhanh, cửa hàng Blind Box, cửa hàng Lông Xù, rạp chiếu phim vượt thời không, trung tâm bổ túc trẻ em, quán mì Thanh Sơn, thậm chí cả khách sạn cũng sẽ không thiếu.
Thật ra thì Lộ Dao cũng không ngờ khoản chi tiêu lớn nhất mở đầu năm mới của mình lại là để mua điện thoại di động.
Bận rộn mãi đến trưa, Lộ Dao mới phát hết điện thoại đến các cửa hàng.
Sau khi tất cả nhân viên các cửa hàng đều tiến vào nhóm chat dành cho nhân viên cả rồi, Lộ Dao lại bận rộn tạo các nhóm chat khác dành riêng cho nhân viên từng cửa hàng.
Nhân viên cửa hàng điên cuồng gửi tin nhắn khiến nhóm chat lớn nhảy lên mấy trăm tin chỉ trong vài phút.
Chữ viết ở các thế giới khác nhau sau khi gửi đi sẽ được hệ thống tự động phân biệt nguồn gốc sau đó chuyển đổi thành ngôn ngữ mà mỗi người có thể đọc hiểu.
Ngôn ngữ này có thể biến đổi tức thì, nhiều kỹ thuật được lấy cảm hứng từ hệ thống hiện thực hóa ước mơ vì rất khó để phát triển được nó một cách đơn độc.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ đã cung cấp cho rạp chiếu phim và các cửa hàng ở dị giới khác nhau dịch vụ chuyển đổi ngôn ngữ tức thì. Lộ Dao bèn lợi dụng chúc phúc của nữ thần Fulla để bắt chước lại mô hình dịch vụ này rồi áp vào hệ thống mạng nội bộ.
Sau nhiều lần thử nghiệm và điều chỉnh thì tỷ lệ chính xác của bây giờ đã ở mức chín mươi lăm phần trăm rồi.
Chỉ là tài liệu về chữ viết ở đại lục Nitraan vẫn còn thưa thớt nên cô vẫn cần tiếp tục tìm kiếm thêm.
Các nhân viên trong nhóm chat lớn cứ như học sinh mới được chia lớp sau khi tựu trường vậy, luôn ồn ào nhốn nháo không ngừng.
Lộ Dao quay về tiệm nail một chuyến gọi Bất Độc ra.
Bất Độc vẫn khôn khéo im lặng đi theo sau lưng cô.
Mọi người trong khu phố đều đang vui vẻ hết mình vì mạng nội bộ, chỉ có cậu là một thân một mình như bị ngăn cách bên ngoài.
Lộ Bất Độc nhìn bờ vai nhỏ gầy nhưng rất thẳng của Lộ Dao, con ngươi đỏ tươi dần dần phủ một lớp sương mù dày đặc.
Cậu sẽ không bao giờ bằng được người kia.
Giờ khắc này, Lộ Bất Độc vừa tỉnh táo vừa tuyệt vọng ý thức được điều này.
Lộ Dao dẫn Bất Độc ra khỏi khu phố thương mại, leo xuống chiếc thang dài ven đường rồi đi tới bên bờ sông.
Lộ Bất Độc không biết tại sao Lộ Dao lại dẫn mình tới nơi này. Gò má trắng nõn của cậu bị gió thổi qua gần như trắng đến trong suốt.
Lộ Dao quay đầu nhìn cậu: "Mệt hả?"
Lộ Bất Độc lắc đầu rồi nhấc chân chạy nhanh hai bước đuổi theo cô.
Lộ Dao nghiêng người dừng lại, ánh mắt nhìn về phía mặt sông: "Bất Độc, gần đây mẹ đang nghĩ mình nên cứ vậy mà giữ con bên cạnh hay là..."
Lộ Bất Độc ngửa đầu nhìn về phía Lộ Dao, con ngươi mất tự chủ co lại.
"... Nên đưa con đi nhà trẻ đây? Con vừa chào đời chưa tới một năm, để mấy năm nữa đi nhà trẻ cũng được. Chẳng qua ngày nào mẹ cũng bề bộn nhiều việc, để con ở khu phố thương mại cho nhiều người trông coi như vậy cũng không ổn lắm. Nhưng đến nhà trẻ rồi con sẽ có thể làm quen với bạn bè đồng trang lứa, còn có thể học được các tri thức của xã hội loài người."
Thật ra thì Lộ Dao đã đắn đo chuyện này một thời gian khá lâu rồi, còn hỏi ý kiến của Cơ Phi Mệnh nữa.
Nhưng dù sao thì gia tộc nhà họ Cơ cũng là đầy tớ của Thần nên đã từng phải băn khoăn chuyện này bao giờ đâu.
Nói cách khác là bọn họ chỉ việc hầu hạ thần linh chứ chưa từng trải qua một quá trình học tập bài bản gì.
Nắm tay đang siết chặt của Lộ Bất Độc chậm rãi thả lỏng ra: "Mẹ hy vọng con sẽ thế nào?"
Lộ Dao: "Chỉ cần là suy nghĩ của con thì mẹ sẽ luôn tôn trọng."
Lộ Bất Độc: "Con... Con muốn ở mãi bên mẹ cơ."
Lộ Dao: "Đi học chứ có phải rời khỏi mẹ đâu."
Lộ Bất Độc: "Nhưng mà tạm thời con không muốn rời khỏi khu phố thương mại. Mấy năm nữa con lại đi nhà trẻ được không?"
Lộ Dao: "Được. Nếu vậy thì mẹ có một việc muốn giao cho con. Trừ con ra mẹ chẳng tin được ai nữa."
Lộ Bất Độc trợn to hai mắt cực kỳ ngạc nhiên, sau đó niềm vui to lớn tràn ngập cõi lòng cậu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận