Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1152 -



Chương 1152 -



Còn chưa đến mười một giờ thì những bụi trà xung quanh đây đều đã bị Yến Quy hái trụi lủi cả.Chiếc giỏ và túi mà Lộ Dao mang đến được chất đầy, sắc mặt của bà cụ Tô lúc nãy còn nhiệt tình mời gọi Lộ Dao nay đã trở nên rất gượng gạo.Lộ Dao từ ruộng quay về, tay xách theo một túi lá trà tươi lớn, ra lệnh cho Yến Quy đi với bà cụ Tô, mang một chiếc giỏ và hai chiếc túi đang đựng đầy lá trà đến nhà bà cụ Tô.Người dân trong thôn đi theo và ngay cả bà cụ cũng phải ngạc nhiên.Vốn chỉ có lòng tốt gọi Lộ Dao đến hái trà thôi, không ngờ người máy mà cô mang đến lại hái được nhiều như thế nên chắc chắn là khó chịu trong lòng rồi, nhưng sau đó lại đột nhiên nghe cô bảo người máy mang tặng lá trà cho họ, tâm trạng lúc đó có thể nói là cứ như vừa trải qua một chuyến tàu lượn siêu tốc vậy, cứ lên rồi xuống.Lộ Dao cười xua tay: “Một mình tôi thì uống được bao nhiêu trà cơ chứ? Chẳng qua chỉ là ham vui mà thôi.”Dưới mắt hâm mộ của người dân trong thôn, bà cụ Tô đưa Yến Quy về nhà, còn Lộ Dao thì mang theo trà mới hái đi về hướng nhà mình.Tinh Đường đã dọn dẹp nhà cửa xong, đứng ngay đập nước trước cửa để đợi, khi thấy Lộ Dao về đến thì mới tiến lên trước nhận lấy túi đựng trà trong tay cô.Lộ Dao ra lệnh: “Chuyện rang trà thì cứ giao cho Thịt Lợn Chua Ngọt, cô gọi cậu ta ra đi.”“Thịt Lợn Chua Ngọt” là tên mà Lộ Dao đặt cho một con người máy bếp núc, tính tình của tên nhóc này được thiết lập rất hoạt bát, cởi mở, ngoài ra cũng nói nhiều, giống như món thịt lợn chua ngọt xào với dứa, trông vô cùng đáng yêu.Thịt Lợn Chua Ngọt nhận được lệnh bước ra khỏi phòng chờ.Nếu so ra thì người máy gia dụng có cơ thể nhỏ nhắn, gọn hơn người máy làm nông và người máy làm việc.Thịt Lợn Chua Ngọt thấp hơn Lộ Dao một chút, đeo một chiếc tạp dề sọc caro trắng xanh, trông như một con chó con đang vui vẻ, vẫy tay đi về phía Lộ Dao.Lộ Dao thiết lập thêm lệnh rang trà mới, Thịt Lợn Chua Ngọt nhận lấy túi lá trà bắt đầu công việc.Thường ở nông thôn sẽ rang trà bằng chảo sắt, rang trên bếp củi.Nhà Lộ Dao có sẵn những món “trang bị” này.Lúc Thịt Lợn Chua Ngọt đổ lá trà tươi đã được xử lý xong vào trong nồi sắt, bà cụ Tô đã đưa Yến Quy về đến.Bà cụ cười tít cả mắt, gương mặt nhăn nhúm lại như một tờ giấy đã bị gấp vò rất nhiều lần, nhưng đôi mắt thẫn thờ ấy lại toát lên một tia tò mò: “Phòng củi nhà tôi bị sụp, Yến Quy đã giúp tôi dọn dẹp lại gọn gàng. Đừng thấy nó cao to nhưng làm việc vừa cẩn thận vừa nhanh nhẹn đấy.”Phòng củi nhà bà cụ Thái vốn dĩ là chuồng heo, sau đó nhà không còn nuôi heo nữa nên đã xây lên thành một căn phòng chuyên dùng để chứa củi.Mấy hôm nay trời mưa xối xả, gió lớn thổi quật cả nóc nhà lên, bà cụ mãi vẫn không có thời gian để tu sửa căn nhà nên hôm nay mới đột nhiên sụp xuống như thế.Yến Quy về nhà với bà ấy, liếc nhìn hoàn cảnh xung quanh phát hiện ra nguy hiểm nên đã tự động chấp hành chỉ lệnh, chỉ sau vài phút là đã sắp xếp căn phòng lụp xụp đâu ra đó rồi.Thiết lập tính cách của Yến Quy là thận trọng, cần cù và nhiệt tình.Vì để người máy có thể nhanh chóng hoà nhập với thị trấn này mà tối qua Lộ Dao đã cố ý thiết lập thêm tính năng tự động “giúp người là niềm vui” vào trong hệ thống lập trình của chúng.Tinh Đường xách theo hai chiếc ghế, bước từ trong phòng ra, sau đó lại bưng thêm nước trà và hạt dưa ra.Lộ Dao mời bà cụ Tô ngồi xuống.Bà cụ Tô thấy có người máy mới nữa thì không khỏi giật mình, quay sang nhìn thấy Thịt Lợn Chua Ngọt đang rang trà nên vừa ngồi xuống thì đã phải đứng dậy quan sát xung quanh, đôi lúc lại bảo Thịt Lợn Chua Ngọt chú ý độ lửa.Ngôn ngữ mà bà cụ nói là ngôn ngữ địa phương, Thịt Lợn Chua Ngọt chớp chớp đôi mắt của mình, vừa tiếp thu thông tin vừa phân tích.



Bạn cần đăng nhập để bình luận