Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1249 -



Chương 1249 -



Nguồn tình báo là đến từ dì dọn vệ sinh. Những bức ảnh độ phân giải cao chụp mấy nhân viên khu phố đang bày bàn ăn và chuẩn bị cho việc rút thưởng được lan truyền điên cuồng trong nhóm chat. Lúc này căng tin tầng năm và tầng hai mươi lăm đã đầy người rồi.Lữ Phượng vừa kéo Chúc Tâm Kỳ chạy vào thang máy vừa ngang ngược nói: "Tầng mười lăm, chúng ta tới thẳng tầng mười lăm luôn! Cái thể xác mệt mỏi này của tôi cần hít một hơi mùi trai đẹp để chữa lành!!!"Hai người khá may mắn, vừa ấn nút thang máy đã nhanh chóng đến nơi, có điều vì người quá đông nên Lữ Phượng đành kéo Chúc Tâm Kỳ chen chúc đi lên.Hai người họ lao ra khỏi thang máy tầng mười lăm chạy thẳng về phía căng tin.Căng tin tầng mười lăm đông đúc hơn bình thường nhiều.Từ cửa sổ đầu tiên ở lối vào đến chục cái cửa sổ tiếp theo đều là nơi mọi người tới nhận đồ ăn. Lúc này trên cửa kính có dán số thứ tự từ một đến mười ba. Lúc trước nhân viên công ty đặt combo số mấy thì bây giờ cứ tới chỗ đó lấy là được. Ô cửa sổ số mười bốn và mười lăm là nơi rút thưởng. Tất cả đều được vận hành dưới hình thức tự phục vụ.Lữ Phượng vừa vào cửa căng tin đã nhìn thấy một chàng trai tóc vàng đứng sau ô cửa sổ thuỷ tinh số một. Cô ấy hít một hơi thật sâu, điên cuồng thúc khuỷu tay vào Chúc Tâm Kỳ: "Mau nhìn kìa mau nhìn kìa! A a a a a tôi chết mất thôi! Nhìn tận mắt còn đẹp hơn cả trong ảnh nữa! Giá trị nhan sắc này là đỉnh cao, dáng người anh trai kia cũng tuyệt vời, khí chất xuất sắc!!"Chúc Tâm Kỳ cũng ngẩng đầu lên nhìn. Cô ấy hơi ngạc nhiên vì đúng là chàng trai đó rất đẹp.Khác với kiểu đẹp nhờ trang điểm và filter trên mạng, chàng trai này chỉ thản nhiên đứng một chỗ thôi cũng giống như một miếng xốp hút nước, chỉ trong chớp mắt đã hút hết tất cả sự chú ý của mọi người xung quanh. Thỉnh thoảng anh ta quay đầu liếc ra ngoài một cái, ánh mắt đó không có chút cảm xúc nào nhưng vẫn khiến người ta phát cuồng.Lữ Phượng hưng phấn dậm chân liên tục, mới đi được hai bước đã lại túm lấy cổ tay Chúc Tâm Kỳ ré lên: "Kỳ Kỳ, gu của cô mà mấy chàng trai thanh xuân phơi phới đúng không!!! Mau nhìn bên kia kìa!!! Trước giờ tôi chưa thấy nam sinh nào hợp với tóc đuôi ngựa như vậy đâu, mà mắt cậu ấy còn là màu xanh nữa! Hai người này là người nước ngoài hả?"Chúc Tâm Kỳ quay đầu lại nhìn. Cách một hàng người thật dài nhưng cô ấy vẫn nhìn thấy Harold trong chiếc áo da màu đen.Thiếu niên khoanh tay trước ngực đứng sau cửa thuỷ tinh, dáng người thẳng tắp, eo thon chân dài lại còn cao nữa.Có vẻ như hắn khá nhàm chán nên liếc mắt qua đám người đang xếp hàng, nhìn về phía Chúc Tâm Kỳ rồi lại nhanh chóng liếc qua nơi khác.Chúc Tâm Kỳ đột nhiên giơ tay ôm lấy tim mình. Lữ Phượng nói không sai, đúng thật gu của cô ấy là mấy chàng trai trẻ tuổi, mà chàng trai trước mặt này trông cứ như nhân vật truyện tranh xé sách bước ra đời thật vậy.Đa số nhân viên tới tầng mười lăm lấy đồ ăn là phái nữ. Tầng năm và tầng hai mươi lăm thì tụ tập rất nhiều nhân viên nam.Lúc này ở tầng hai mười lăm, Giảo Nương mặc chiếc váy hoa nhí thanh lịch đứng sau ô cửa sổ số tám, mái tóc dài của cô ấy được tết thành một bím tóc buông xuống bên vai trái, cuối đuôi tóc gắn một chiếc nơ bướm màu trắng nhỏ, mấy sợi tóc mai loà xoà hai bên mặt, trên tai là đôi khuyên nhỏ như hạt gạo, hai loại khí chất thanh lịch và kiều diễm dung hợp lại với nhau làm cô ấy đẹp không thể tả.Có mấy ô cửa sổ gần đó kẹt cứng vì rất nhiều người dừng lại ngẩn ngơ nhìn cô ấy, lấy đồ ăn xong rồi cũng không chịu đi.Mặt Cơ Chỉ Tâm vô cảm ngồi sau ô cửa sổ rút thưởng, lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mắt.Con người đúng là loài động vật kén chọn thị giác nhất giới tự nhiên, rất dễ dàng chìm đắm trong vẻ ngoài xinh đẹp của yêu ma và cự long.



Bạn cần đăng nhập để bình luận