Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 938 -



Chương 938 -




Khu chín, phòng biệt giam.
0666 đứng ở cửa, tiếp nhận mấy tên tù nhân vừa ra khỏi phòng biệt giam.
Cặp anh em trai sinh đôi và tiểu đội 597 “hiền lành nhút nhát” đi ra.
Chưa được hai ngày nhưng có vẻ như hai bên đã tự kiểm điểm sâu sắc rồi.
0666 đưa họ về cơ sở rau, lần nữa quay trở lại công việc của lao động cải tạo, buổi tối lại đưa về nhà giam chung với mọi người.
Lúc họ ra ngoài cũng khéo, đang là giờ nghỉ.
Cai ngục vừa rời đi là cặp anh em trai sinh đôi và tiểu đội 597 lại tìm góc chuẩn bị đánh một trận nữa, kết quả bên cạnh có mấy tù nhân đang nói về tiệm sách ở khu tám, họ không nhịn được nghe ké.
“Tiệm sách lại lên sách mới rồi, lúc nãy có người về nói sách đọc thử cũng bị lấy hết luôn rồi, chẳng đọc được gì.”
“Sách đắt quá, còn lên hàng mới hằng ngày nữa, hoàn toàn không mua nổi.”
“Tôi nghe nói sách mới lên hay dần đều lên từng ngày, nếu có tiền tôi vẫn muốn mua.”
“Không biết người đó có mua không, khi đó tìm anh ta thuê, cùng lắm mấy nghìn tinh tệ một đêm cũng rẻ hơn mua một cuốn.”
“Làm đến mức tôi cũng muốn đi đạp máy may rồi, vẫn nên may quần áo kiếm tiền thôi.”
...
Người đánh nhau dừng tay, khinh miệt lẫn nhau, quay người bỏ đi.
Mấy cuốn sách mua lần trước đã sắp bị lật nát khi ở trong phòng biệt giam rồi, dù muốn đánh nữa cũng phải đi mua mấy cuốn sách mới về trước thì mới có tự tin.
Viên và Khê gặp một nhóm tù nhân đang đẩy mấy chiếc xe rau và trái cây vừa hái đi ra ngoài ngay trước mặt.
Số hàng hóa này phải vận chuyển ra ngoài đảo để tiêu thụ, vì đẩy xe vận chuyển phải đi đến cổng ra vào của đảo Quán, có thể đón được một làn gió thật sự hoặc là trông thấy một áng mây thật trong khoảng thời gian ngắn ngủi ở nơi đó, thế nên đây là một công việc được săn đón giữa các tù nhân, chỉ có tù nhân có biểu hiện tốt nhất mới có cơ hội làm.
Xe đẩy đi ngang qua trước mặt hai anh em, Viên dừng chân ngó lại.
Khê: “Anh muốn đẩy xe vận chuyển à?”
Viên lắc đầu.
Khê: “Vậy mặt đầy hâm mộ nhìn họ làm gì?”
Viên thò tay sờ sách trong lòng, chắc là đọc sách dạy nấu ăn nhiều nên bỗng dưng thấy nguyên liệu tươi mới, trong đầu lại tự động hiện ra cách nấu mấy món ăn.
“Em thấy hâm mộ đâu ra đấy?”
Khê: “Mắt đó.”
Viên: “Trong mắt người máy hả?”
Khê cũng biết gương mặt người máy không thể biểu hiện ra cảm xúc, nhưng khoảnh khắc lúc nãy, thái độ của Viên quả thật hơi khác với bình thường, một cảm xúc nào đó tựa như khát vọng thật sự đã toát ra từ trong đôi mắt thờ ơ ấy.
Khê xua tay: “Thôi bỏ đi. Đi tìm Del trước, thật nóng lòng muốn biết hai ngày nay trong tiệm lại lên sách mới gì, thậm chí em thấy hơi nhớ bà chủ rồi.”
...
Khu bảy, cổng trung tâm nghiên cứu giá trị tinh thần.
Lúc nãy 0496 đã đưa Trúc Duy đi làm kiểm tra giá trị tinh thần.
Trước đó không lâu hai người rời khỏi khu tám, Trúc Duy ngồi trên phi thuyền hỏi 0496 là cô ấy làm sao mới có thể để dành tiền trong nhà giam, đột nhiên 0496 thông báo phi thuyền quay đầu, chạy ngược về khu bảy.
Cô ta muốn xem thử sự biến hóa của giá trị tinh thần và mức sức sống thể tinh thần của Trúc Duy.
Hai tiếng sau, 0496 nhận được báo cáo kiểm tra của Trúc Duy, lại quay về phòng thẩm vấn tinh thần.
Cai ngục chấp hành nhìn số liệu khác hoàn toàn với mấy tiếng trước đó trên màn hình, không thể tin nổi: “Mức sức sống của thể tinh thần tăng 23%, giá trị tinh thần tăng 43 điểm, tín hiệu não tăng mạnh. Chỉ đọc một cuốn sách thôi mà có hiệu quả ghê gớm vậy ư?”
0496 cũng đọc sách ở tiệm sách, vô cùng khẳng định chuyện này: “Có thể là lúc trước tôi hơi thành kiến, sách khác với sản phẩm thông thường. Nhưng tôi cũng không ngờ mức sức sống thể tinh thần của cô ấy sẽ dao động lớn vậy, rõ ràng lúc ra khỏi tiệm sách tôi còn cảm thấy cô ấy không được vui lắm. Tôi thấy hình như cô ấy đã khóc lúc đọc sách.”
Chỉ là cơ thể người máy lạnh băng cứng ngắc không chảy máu được, cũng không rơi lệ được.
Dáng vẻ Trúc Duy co rúm dưới kệ sách, bộ xương người máy chống đỡ cơ thể trống rỗng, tiếng kêu của máy móc như tiếng khóc, đó là linh hồn của cô ấy đang co giật vùng vẫy.
Bỗng dưng 0496 bắt đầu thấy tò mò rằng trong cuốn sách mà Trúc Duy đã đọc, rốt cuộc có điều gì đã làm cô ấy nhói đau?



Bạn cần đăng nhập để bình luận